BÌNH MINH RỰC RỠ - Trang 33

“Tôi…” Bạch Hiểu Đông đáp: “Bắt đầu học từ năm mười hai tuổi, bọn

mình sắp đi làm nhiệm vụ gì vậy?”

Cả bọn: “…”
“Giết thây ma.” Mông Phong là người đầu tiên lên tiếng phá vỡ sự im

lặng: “Cứu người.”

Lại Kiệt nói: “Cậu chưa trải qua huấn luyện, cái này hơi phiền đây. Khi

thực chiến hãy theo sau bọn này, đừng có sính anh hùng, sau này tôi sẽ từ
từ dạy cậu…”

Lời còn chưa dứt, cả khoang trực thăng thình lình chấn động mạnh.
“Lại Tiểu Kiệt!” Từ trong buồng lái truyền tới tiếng hét: “Gọi Lại Tiểu

Kiệt! Có một luồng khí lưu mạnh! Tôi phải hạ cao độ xuống! Bảo đội viên
của cậu chuẩn bị bám chắc!”

Lại Kiệt la lên: “Mở hết cửa khoang ra đi!”
Toàn bộ đèn đóm trong buồng tắt ngóm, chuyển sang chế độ chòng

chành, những cánh cửa xung quanh đều được hạ xuống, mọi người cùng
quay đầu nhìn ra bên ngoài khoang.

Giữa đất trời mịt mù, cuồng phong cuốn thốc những luồng lửa hừng hực,

khói đặc phủ khắp núi non trùng điệp, cuồn cuộn ập tới, trông hệt như một
nghi thức tế lễ kỳ dị.

Lại Kiệt hô to: “Mau rời khỏi chỗ này!”
“Không được!” Âm thanh từ buồng điều khiển truyền tới: “Gió lớn quá!

Khói đen quá nhiều! Chẳng biết thằng nào đang đốt rừng nữa! Tầm nhìn rất
thấp!”

Kim chỉ số trên đồng hồ thiết bị xoay tít điên loạn, Lưu Nghiễn kêu lên:

“Mau xem bên dưới… Nhìn kìa!”

Từ dãy núi bất ngờ phóng lên một vệt lửa sáng, bắn thẳng vào người

khổng lồ hợp thể Oaks trong rừng. Khoảnh khắc đó, Lưu Nghiễn mơ hồ
nghe được tiếng rít gào hãi hùng của nó. Nó đứng run rẩy giữa đạn lửa,
tiếng khóc than của hàng vạn thây ma bị vùi trong ngọn lửa dữ dội, hệt như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.