BÌNH MINH RỰC RỠ - Trang 352

Cả nhà loạn hết cả lên, Mông Kiến Quốc và Trịnh Phi Hổ tức tốc lao đi

tìm cha mẹ của Cầu Cầu, gần một giờ sau, Lưu Nghiễn đưa Lục Cố đến,
thở phào một hơi.

“Tôi không biết!” Lục Cố nói: “Cháu tôi đưa cô bé đi chơi, hai đứa nhóc

con, là do cậu chưa sống ở vùng quê bao giờ đấy, lũ trẻ thôn quê đều mải
chơi bên ngoài, ai biết nhiều thế?”

Lưu Nghiễn đưa Lục Cố về nhà, hướng về phía Quyết Minh xua tay, ra

hiệu đây là đứa trẻ bình thường, không phải là “Hành tinh mẹ” đến tìm cậu
chơi đâu nên đừng có nghĩ lung tung, Quyết Minh có vẻ thất vọng, gật đầu
đáp: “Ừm.”

Lục Cố vỗ tay, nói: “Cầu Cầu, qua đây.”
Cầu Cầu đáp: “Cậu.” Liền chạy lại ôm lấy Lục Cố, Mông Phong và mọi

người cũng đã về, mới biết Lục Cố và cha mẹ Tết Trung thu đi thăm họ
hàng, vì người chị họ buổi tối có việc không đến được, nên gửi Cầu Cầu
cho Lục Cố.

Lục Cố bế Cầu Cầu đi, khi đi cô bé còn tươi cười vẫy tay với Mông

Phong, chỉ còn lại Mông Kiến Quốc nước mắt hai hàng.

Trịnh Phi Hổ nói: “Tóm lại, thầy hãy suy nghĩ lại đi.”
Mông Kiến Quốc gật đầu.
Ngày hôm sau, Lưu Nghiễn nói với Mông Phong: “Hình như ba gặp cú

shock gì đó thì phải.”

Mông Phong ngờ nghệch nói: “Có gì sao? Không có đâu, anh chẳng thấy

gì cả.”

Lưu Nghiễn đáp: “Ba nói hình như ba không nhìn rõ tờ báo, phải đeo

kính lão rồi.”

Mông Phong: “…”
“Chỉ là tâm lý thôi.” Mông Phong nói: “Lục Cố đã giúp chúng ta xin phê

chuẩn được rồi, mấy hôm nữa anh sẽ đi mua ít gà con, ba muốn một mình
xây dựng một nông trường nuôi gà cơ.”

*Hết*

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.