BÌNH MINH RỰC RỠ - Trang 350

Cô bé lắc đầu.
Mông Phong và Trương Dân chạy đến phía sau Quyết Minh, đều ngẩn

ra, Quyết Minh quay đầu lại nhìn họ, mọi người đều cảm thấy khó hiểu, sao
ở đây lại có một đứa bé cơ chứ?! Việc này là sao? Trong lòng Lưu Nghiễn
bỗng nảy ra một ý nghĩ khiến người ta vô cùng căng thẳng, chẳng lẽ là
‘Hành tinh mẹ’ đến đón Quyết Minh ư?

Mông Phong đứng một lát, vẫy tay với bé gái nói: “Qua đây, chú lấy kẹo

cho cháu nhé.”

Trương Dân: “…”
Lưu Nghiễn: “Anh thôi đi! Đừng làm hư trẻ con!”
Mông Phong giận dữ: “Anh thực sự muốn cho cô bé ăn kẹo mà.”
Mông Phong lấy trong túi ra một chiếc kẹo mút vị sữa, cô bé vui vẻ chạy

lại đón lấy chiếc kẹo, lại còn ôm lấy cổ Mông Phong cười, áp mặt vào mặt
anh, bốn người nhìn nhau hồi lâu không biết phải làm gì, Trương Dân bế cô
bé lên, nói: “Tính sao đây?”

Lưu Nghiễn nói: “Vào trong thôn hỏi từng nhà vậy, xem là trẻ con nhà ai

đi lạc… Quyết Minh, không phải là…”

Quyết Minh xoa đầu cô bé, nhìn Lưu Nghiễn, trong mắt cậu nhóc cũng

mang sự nghi hoặc. Trương Dân bế cô bé xuống núi, Quyết Minh đột nhiên
nói: “Con có thể nuôi cô bé không?”

Trương Dân vội đáp: “Không không, Bảo Bối không được đâu, con vẫn

còn là một đứa trẻ…”

Lưu Nghiễn lại nghĩ nếu thực sự đây là ‘Huyền’ của địa cầu, chỉ có thể

đi cùng Quyết Minh thôi, cậu đi phía sau, khẽ nói với Mông Phong phán
đoán của mình, Mông Phong cũng nghĩ ra, nói: “Em xem truyện tranh
nhiều quá rồi, chắc không phải đâu.”

Lưu Nghiễn nói: “Thế anh giải thích thế nào?”
Phía trước Quyết Minh dắt tay cô bé, nói: “Cầu Cầu, có thể gọi chú là

Ba.”

Giọng nói của cô bé rất rõ ràng, cô cười nói: “Ba.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.