BÌNH MINH VÀ HOÀNG HÔN - Trang 176

rằng, anh là một thằng biến thái từ đầu đến chân chưa?”.

Giọng của cô không to không nhỏ, vừa để tất cả mọi người xung quanh

nghe không sót chữ nào. Luật sư Tôn đứng sau lưng gã mặt thoắt biến sắc,
“Cố tiểu thư, cô phải nghĩ đến hậu quả của những lời thế này chứ!”.

Mắt Lục Sênh thoáng một vẻ kỳ lạ, nhưng vẫn ngẩng đầu lên ngăn luật

sư Tôn lại, gã cũng nở nụ cười đáp lại Chỉ An, “Xưa nay tôi không so đo
với chị em bao giờ, nhất là các cô gái xinh đẹp cá tính. Cố tiểu thư cũng
xinh đẹp mê hồn hệt như lệnh đường năm xưa vậy, nhưng mong là cô sẽ
may mắn hơn bà ấy”.

Lúc này, Kỉ Đình vẫn mặc áo blouse trắng như luc đi làm, trước vẻ nghi

ngờ soi mói của Phó Viện trưởng Triệu, anh ngượng ngùng cùng Chỉ An
rời bước. Trên đường, anh cảm thấy có rất nhiều điều muốn nói với Chỉ An,
thế nhưng tâm tư ngổn ngang quá đỗi, anh cứ lặng lẽ dán mắt vào vẻ lạnh
lẽo như băng của cô, anh hiểu rõ một điều, giờ không phải lúc thích hợp để
nói về chuyện của hai người họ.

Chỉ An đi cùng anh đến cửa phòng khám, bảo rằng, “Anh về đi làm đi,

em còn có chút việc”.

“Em đi đâu? Anh phải làm thế nào để tìm được em?” Kỉ Đình cuống cả

lên, anh sợ rằng, giống như hồi trước, chỉ cần quay người đi thôi, anh sẽ chỉ
còn trơ lại một mình.

“Em tìm anh thì dễ hơn đấy.” Cô buông tay anh ra.

Kỉ Đình có đôi chút thất vọng, thế nhưng do quá rành tính khí của Chỉ

An, anh cũng chẳng nói thêm điều gì. Thấy Kỉ Đình vẫn đứng tần ngần một
chỗ, Chỉ An bèn nói xẵng, “Anh còn đứng đây làm gì thế?”

Kỉ Đình mỉm cười, “Anh nhìn em đi thôi, băn khoăn không biết em có

ngoái lại nhìn anh lấy một lần không”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.