BÌNH MINH VÀ HOÀNG HÔN - Trang 178

một lần, toàn bộ mọi việc đều uỷ thác cho nhân viên bệnh viện và nhà tang
lễ thay mặt giải quyết, chỉ đến lúc cuối cùng mới đứng ra nhận tro cốt.

Kỉ Đình biết người đàn ông ấy là ai, anh không ưa gì tạ Tư Niên, thế

nhưng giờ phút này đây, anh lại đồng cảm với người đàn ông đó.

Anh vẫn nhớ câu nói mà Chỉ An thốt ra trước giường bệnh của Uông

Minh trước lúc bà lâm chung, anh nhớ đến dáng vẻ đôi khi thảng thốt của
người cha thành tích lẫy lừng trong giới học thuật của anh, có những câu trả
lời rõ ràng đến thế, nhưng anh không muốn truy đến cùng làm gì, người
cũng đã ra đi rồi, tất cả những yêu hận quá vãng cũng nên theo đó mà hoá
thành tro bụi. Đương nhiên, anh cũng không có ý định hở chuyện này ra
với bất cứ ai, việc gì phải khơi lại những vết thương năm cũ, những việc
của lớp người đi trước anh không có quyền tra hỏi, anh chỉ muốn được
sống yên ổn bên Chỉ An mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.