BÌNH YÊN KHUNG TRỜI NHỎ - Trang 130

- Sao anh lại nói vậy, hôm trước chỉ vì họ còn tiếc nuối, và thật ra... thật ra
chỉ vì anh quá nóng tính nên mới bỏ về thôi. Anh chịu nghe Hân ở lại thêm
vài ngày thì không chừng mọi việc đã đâu vào đó.
- Vậy à.
- Anh nghĩ lại đi, đây là chuyến giao dịch anh chủ trương từ đầu mà, đừng
nản mà giao qua cho cậu em họ của anh.
Không muốn nói thật ra với cô gái tên Ngọc Hân kia về tình trạng của
mình, anh trớ đi:
- Đây là chuyện thuộc về quyết định của ban giám đốc, không trái được
đâu. Vả lại Minh Toàn đi cũng được mà.
Ngọc Hân bực bội:
- Sao lại cũng được. Em không thích bàn chuyện làm ăn với Minh Toàn.
Văn mỉm cười:
- Gì vậy Hân, chuyện làm ăn là làm ăn...
Ngọc Hân kêu lên:
- Phải, chuyện làm ăn là làm ăn, không để mấy chuyện linh tinh xen vào.
Xưa nay anh cũng hay câu này nhưng anh chỉ nói thôi mà không làm được.
Văn cau mày:
- Hân nói gì lạ vậy?
Giọng Ngọc Hân bỗng trở nên gay gắt:
- Chứ không phải sao. Đang bàn chuyện làm ăn, anh chỉ vì nóng lòng
chuyện đi chơi cuối tuần với người yêu mà bỏ hết, về ngay trong đêm tối.
Nếu anh ở lại thêm vài hôm em đã có thể thuyết phục người ta, chúng ta đã
có thể kết thúc chuyến mua bán này một cách vui vẻ.
Văn hơi ngẩn ra, ánh mắt anh như nheo lại lắng nghe những lời than vãn
trong tức tối của Ngọc Hân.
- Anh làm việc chỉ tùy hứng, chỉ nghĩ đến ba cô bạn gái của mình ở Sài
Gòn, mà chẳng màng đến chuyện làm ăn, vậy mà cứ mở miệng thì bảo là
công việc là trên hết.
Như nói hết ấm ức, cô hắng giọng:
- Em đã nói hết ý em rồi đó. Em thật sự không thích làm việc với người
khác, anh có thể gạt bớt những công việc và mối tình lãng mạn của mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.