BÌNH YÊN KHUNG TRỜI NHỎ - Trang 146

Thiên Ân thắc mắc:
- Người cần mua công ty kia sao lại không đến thẳng công ty đó mua, làm
chi mà phải qua tay anh?
Văn bật cười:
- Tuy lợi nhuận khá, nhưng công việc của anh cũng không dễ ăn đâu.
Những công ty anh mua phải là công ty thật lỗ lã, hầu như chẳng còn
gượng nổi, nhưng thật ra vẫn còn tiềm năng đáng giá, ví dụ như sân bãi
rộng thích hợp cho việc bảo quản và vận chuyển, danh tiếng sản phẩm còn
được người tiêu dùng nhớ đến... còn những khách hàng mua lại của anh thì
cần những công ty đã có sẵn giấy phép, có sẵn những tiềm năng và lợi thế
đó.
Thiên Ân tròn mắt:
- Vậy là phải khéo nghiên cứu lắm mới mua và bán cho người thích hợp?
- Đúng rồi, có ăn, nhưng không dễ. Không nghiên cứu kỹ thì ngậm lại một
công ty vô phương cứu gỡ cũng không bán được như chơi.
Thiên Ân gật đầu:
- Phương cách làm ăn đó cũng độc đáo đó chứ.
Văn mỉm cười:
- Là nội anh nghĩ ra đó.
- Có nhiều công ty chuyên mua bán công ty khác như anh không?
- Không nhiều lắm đâu, theo anh biết thì chỉ một hai tập đoàn thôi.
Anh trầm ngâm:
- Thị trường lại cạnh tranh gay gắt nên có những công ty hoặc cơ sở làm ăn
chỉ sơ sẩy một chút là bị thua lỗ. Có vốn thì bù đắp và vượt qua được, vốn
không mạnh thì cứ xuống dốc. Thoạt đầu vì tiếc cho một cơ sở làm ăn của
người bạn, nên nội bỏ tiền sang nhượng lại nhưng cũng không đủ tài lực để
gây dựng và khuếch trương nó lại, đành tìm người để bán lại, may mà có
lời, từ đó nội mới nghiên cứu và làm ăn theo chiều hướng này.
Nhấp hớp nước chanh, Thiên Ân liếc nhìn anh và rụt rè hỏi:
- Cách làm ăn này theo anh thấy... có cơ hội quá không?
Văn cười:
- Kinh doanh là phải nghiên cứu và nắm chắc kịp thời cơ hội mà Ân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.