BÌNH YÊN KHUNG TRỜI NHỎ - Trang 148

- Theo ông đi đâu đó, em cũng không biết.
Lơ đãng nhìn bờ lưng thon gọn và mái tóc cột cao của cô, chẳng hiểu sao
anh buột miệng:
- Ân nè, em thấy Toàn ra sao?
Hơi khựng lại, cô quay nhìn anh:
- Sao là sao ạ?
- Thì anh muốn hỏi em thấy tính Toàn ra sao?
Thiên Ân ngắt lời:
- Tính tình anh Toàn ra sao thì có dính gì đến em?
Văn cười cười:
- Chẳng lẽ Ân không thấy Toàn... để ý em sao?
Thiên Ân nheo mắt nhìn anh. Vẻ mặt và giọng nói thờ ơ của anh làm cô
bỗng dưng phát giận, cô đáp xẵng:
- Vậy thì sao?
Văn hơi khựng lại. Trí sáng suốt bảo anh thôi đi, nhưng chẳng hiểu sao anh
lại lửng lơ khơi gợi tiếp:
- Thật ra Toàn cũng... khá lắm. Nó mới tốt nghiệp năm ngoái, cũng nhanh
nhạy và được việc. Là con trai một trong nhà đó.
Thiên Ân tựa lưng vào tủ lạnh nhìn anh chằm chằm:
- Vậy à! Anh có ý gì khi quảng cáo cho ảnh như vậy?
Văn chột dạ trước cái nhìn của cô, anh hắng giọng cười xòa:
- Có gì đâu, tại anh thấy dạo này Toàn có vẻ mến em, nên anh...
Thiên Ân hỏi chận:
- Anh có nói với anh Toàn thân phận thật sự của em không? Rằng em chẳng
phải là cô bạn gái nào đó của anh?
Văn ngẩn người:
- Không, sao em lại nghĩ anh đem chuyện này ra nói với nó?
Cô cười nhạt:
- Chưa nói thì tốt. Em mong anh đừng nói gì hết. Ý của anh tốt với em, em
biết. Nhưng giúp em thì có nhiều cách giúp, em có cần một ông chồng gấp
đến như vậy đâu.
Văn giật mình:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.