BÌNH YÊN KHUNG TRỜI NHỎ - Trang 160

- Sao? Chịu theo anh xuống chưa? Khách đầy trong nhà và ngoài sân rồi
kìa. - Văn giấu nụ cười và làm tỉnh nhắc cô.
Thiên Ân theo anh trở xuống. Tâm trí cô hình như đã tản mạn đi đâu một ít
rồi, cô chỉ còn biết ngoan ngoãn theo chân anh. Khách quả thật đông quá.
Từ trong nhà ra đến ngoài sân, các bàn tiệc và rải rác ngoài vườn lan, trong
mái đình nhỏ dưới giàn hải đằng, người đứng ngồi khắp nơi. Trong nhà đa
số là bạn già của nội đang rôm rả chúc nhau phúc thọ. Đi một vòng chào
hỏi mọi người xong, hai người ra sân. Thấy phía cổng hơi đông đúc và lộn
xộn, anh kéo tay cô ra xem thử. Thì ra người ta chở đến những lẵng hoa
chúc mừng nhiều quá làm mấy thanh niên lăng xăng mà không biết phải
sắp xếp vào đâu vì hai hàng lẵng trong cổng đã đầy nghẹt.
Văn thấy vậy chỉ tay nói:
- Mấy cậu hãy sắp sát tường rào bên kia cũng được.
Ý kiến của anh nhanh chóng được thực hiện. Có chỗ để, hàng lẵng như
được giải thoát bớt, Văn cười nói với Thiên Ân:
- Không có hoa thì không có màu sắc chúc mừng, nhưng hoa nhiều quá mà
lẵng nào lẵng nấy to đùng như vầy thì hết chỗ để cũng mệt.
Anh định vào trong thì chợt phát hiện Thiên Ân không đi theo mình. Cô
vẫn đứng sững giữa hàng lẵng hoa. Văn ngạc nhiên quay lại :
- Sao còn đứng đó hả Ân?
Không trả lời anh, mắt cô trân trân nhìn vào những dải chữ chúc mừng đính
trên hàng lẵng hoa. Văn nhíu mày. Toàn là những câu chữ chúc thọ Ông, có
gì mà cô sững người ra như vậy nhỉ?
- Gì vậy Ân? - Anh thấp giọng hỏi cô.
Rời mắt khỏi hàng chữ đang nhảy múa trên dải giấy đỏ thẫm, Thiên Ân ngơ
ngác nhìn anh. Văn cau mày nắm lấy tay cô:
- Có chuyện gì hả em?
Cô lắp bắp:
- Công ty Tân Vũ Trụ là... công ty của nhà anh à? Ông nội là chủ tịch công
ty này?
Hơi ngạc nhiên, Văn thận trọng gật đầu:
- Ừ, có chuyện gì sao Ân?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.