BÌNH YÊN KHUNG TRỜI NHỎ - Trang 161

Cô mấp máy môi định nói gì đó thì đột nhiên mắt cô mở to nhìn ra phía sau
anh. Văn cũng ngoái nhìn theo hướng mắt cô. Phía hòn non bộ, ngoài mấy
phụ nữ, có chú Ba đang tươi cười nói chuyện với một cặp vợ chồng có vẻ
vừa mới tới. Người đàn ông dáng bệ vệ dường như cũng vừa nhận ra Thiên
Ân. Ánh mắt ông ta đầy kinh ngạc khi lia từ cô qua anh.
- Ai vậy Ân? Em quen họ à?
Thiên Ân không đáp, cô trừng trừng nhìn anh rồi chợt quay người bước
nhanh vào nhà.
- Thiên Ân!
Văn gọi với theo nhưng cô vẫn mải miết len qua đám khách khứa và khuất
vào trong. Chuyện gì vậy? Văn nhăn mặt lại nhìn lẵng hoa có hàng chữ "
Mừng thọ Ông Nguyễn Bá, chủ tịch công ty Tân Vũ Trụ" trước mặt, rồi anh
lại ngẩng lên dõi theo cặp vợ chồng chưa hề quen mặt. Họ biết cô ư? Một
người khách vỗ vai làm Văn giật mình quay lại. Những câu chào hỏi xã
giao rồi tiếp theo là những ly rượu tiếp khách làm anh hầu như quên bẵng
thắc mắc này. Anh không để ý rằng chẳng có bóng dánh Thiên Ân ở nhà
trên trong suốt bữa tiệc.
Những ly rượu làm Văn ngủ vùi cho đến chiều. Khi tỉnh dậy, anh phải khó
nhọc lắm mới lê vào nhà tắm tắm táp cho tỉnh người. Vừa thay áo, tiếng gõ
cửa làm anh chưa kịp cài cúc phải ra mở. Cô Liên đứng trước mặt anh cười:
- Ngủ đến giờ này mới chịu thức, cô còn định gọi con dậy đây.
- Cô cần con làm gì à?
- Không, sợ con ngủ đến quá giờ, bị bóng đè thì mệt lắm.
Cài hàng nút áo, Văn cười:
- Con khoẻ như vầy bóng nào đè nổi con, cô dị đoan quá.
Bà Liên lườm anh:
- Còn nói nữa à? Bóng thì đè không nổi con, nhưng mấy thứ rượu bia thì đè
nổi chứ gì. Ngủ một giấc dài rồi mà mặt mũi còn khó coi như vậy.
Văn đưa tay vuốt lại cái đầu ướt mèm chưa kịp chải mà chép miệng:
- Bộ con trông tệ lắm à?
- Ừ, tệ lắm. - Bà ngắm anh với vẻ thương yêu - Đừ dữ hả con?
Văn vặn mình:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.