Tĩnh lặng. Một khoảng tĩnh lặng đặc biệt.
"Albert, Bruce đây, khẩn cấp. Nghe đi nào."
Không có ai đáp lại.
Granger nhắm mắt một lát. "Đồ ngu," anh nói. Rồi anh mở mắt và
bắt đầu bò đi.
8 giờ 10'
Albert Sterling và hai cảnh sát liên bang đứng ở văn phòng cũ của
Martin Coslaw, tay lăm lăm súng. Có một cái chân bị vứt ở một góc.
Sterling nhìn thấy hai chai nhựa rỗng và ba bình sữa rỗng có hoa văn hoa
cẩm chướng trông giống như chúng đã được mở ra với một lưỡi dao xếp.
Và hai hộp tã lót rỗng không.
"Chết tiệt", anh ta nói. "Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt."
"Hắn ta chưa thể đi xa," Franklin nói. "Hắn đi bộ. Với đứa trẻ."
"Ngoài trời bây giờ là 10°C", ai đó ở trong phòng lên tiếng.
Sterling nghĩ: Một trong các anh hãy nói cho tôi biết điều gì đó mà
tôi đang không biết đi nào.