ủng lạo xạo trên tuyết. Hắn thậm chí còn nghe được cả cái gì đó đang leng
keng trong túi của anh ta - tiền xu, hay chìa khóa gì đó. Và cả tiếng vặn của
dây thắt lưng. Cả cái đó nữa.
Blaze lại dịch ra xa hơn thân cây một chút, chuyển động từng bước
thật nhẹ và chờ đợi. Khi hắn nhìn ra lần nữa, người cảnh sát đã quay lưng
lại Blaze. Anh ta vẫn chưa nhìn thấy dấu vết gì, nhưng sẽ thấy. Anh ta đang
giẫm lên những dấu vết đó
Blaze bước lên và tiến về phía người cảnh sát, nhanh không một
tiếng động, Hắn quay ngược khẩu súng lục của George, nắm chặt lấy nóng
súng.
Người lính nhìn xuống và đã nhận ra dấu vết. Anh dừng lại và lấy
bộ đàm trên thắt lưng ra. Blaze giơ súng lên cao và giáng mạnh xuống.
Người cảnh sát kêu lên và loạng choạng. Blaze vung tay lên và đánh người
cảnh sát dúi về bên trái. Một cú ngã nhẹ nhàng. Mũ của người cảnh sát
xoay vòng và rơi xuống má phải anh. Blaze nhận thấy anh còn trẻ, chỉ hơn
một đứa trẻ. Rồi đầu gối anh khuỵu xuống, tuyết bắn tung ra khắp xung
quanh.
"Chết tiệt," Blaze nói. Hắn đã phát khóc. "Tại sao mình lại không
thể bỏ đi một mình?"