Cao Đại Bàn quả thật không biết, gần đây cô luôn cố gắng học theo
những bản ghi chép hóa học mà Old để lại vì muốn nắm chút bản lĩnh trong
tay sau này cũng bảo đảm hơn. Không thì bận làm việc nhà hoặc là dạy
Abel, căn bản không có thời gian xem tivi.
Cúi đầu nhìn nhìn áo lót mỏng mùa hè trên người Cao Đại Bàn, cùng
cần cổ và xương quai xanh non mịn lộ ra bên ngoài cổ áo, mắt Abel cụp
xuống, hạ giọng nói: “Có người ngoài đến em nên ăn mặc chỉnh trang một
chút”.
Cao Đại Bàn bất mãn kéo kéo tay áo,“ Nhưng hiện tại là lúc nóng
nhất mùa mưa, tôi mặc áo dài tay đã kỳ quái lắm rồi, quần áo chỉnh trang
đều là cổ cao, siêu nóng! Với lại Sweeney cũng không phải người ngoài, về
sau đại khái cũng thường xuyên tiếp xúc, câu nệ quá thì không lễ phép cho
lắm”.
Abel xoay người để lồng sắt lên trên bàn, lạnh nhạt nói: “Nếu là quà
của người quen, tự em xử lý đi”.
Cao Đại Bàn tròn mắt ngơ ngác nhìn đối phương phất tay áo rời đi,
không biết mình đã làm gì đắc tội thiếu gia này.
Đành phải tự mình thật cẩn thận mở song cửa, nhắm ngay bể thủy
tinh mà đổ…… Nào ngờ mấy con dơi kia hóa ra không sợ nước, ngã vào
trong nước chỉ cần vỗ cánh hai cái thế là lại trực tiếp bay ra! Ở trên không
trung lắc mình cho văng hết nước trên lớp lông thô, khóe miệng liền nhếch
lên nhe răng lao thẳng về hướng Cao Đại Bàn!
Cao Đại Bàn nhìn thấy đồng tử màu đỏ của đối phương, sợ tới mức
hét lên một tiếng chạy trối chết!
Abel mới vừa đi tới cửa, nghe được tiếng kêu đầy sợ hãi của cô, quay
người lại, một bóng hình bé nhỏ thơm tho ấm áp liền nhào vào lòng! Mang
theo tiếng nức nở hoảng sợ ôm anh ta thật chặt giống như muốn trốn vào
trong quần áo……
Cao Đại Bàn chỉ cảm thấy những chỗ trên làn da bị đám dơi ghê tởm
kia cọ qua lông tơ dựng đứng hết lên! Hai con dơi kia cũng không định
buông tha, vỗ cánh phành phạch không ngừng từ trên dưới trái phải nhào