BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 154

- Nô tỳ cũng lo cho long thể Hoàng thượng mà – Nói đoạn dập đầu.

Khang Hy bảo:

- Đứng dậy!

Nhược Hi đứng dậy. Khang Hy nhận xét:

- Ngươi hay lưu tâm nhỉ! Ra vào phục dịch vài lần mà nhớ hết những lời

ấy.

Nhược Hi bèn thưa:

- Chẳng qua toàn điều mới mẻ, nên mới chú ý mà thôi.

Khang Hy không gặng hỏi nữa, vừa bước ra ngoài vừa bâng quơ:

- Nếu Đại Thanh ta ai cũng có lòng học hỏi những điều mới mẻ như vậy,

lo gì bốn bể chẳng cúi đầu?

Nói xong, người đã khuất dạng ngoài cửa. Nhược Hi thở dài, nói nghe

mới dễ dàng sao. Trung Quốc mấy ngàn năm luôn tự hào nước lớn dân
giàu, coi bản thân mình là trung tâm thế giới, tư tưởng ấy khó lòng thay đổi
chỉ nhờ phấn khích nhất thời của một quân vương. Mãi sau này trải qua nỗi
đau ghi xương tạc dạ, suýt nữa thành nô lệ mất nước, Trung Quốc mới
nghiêm túc ý thức được rằng thì ra chúng ta cần phải học hỏi thế giới bên
ngoài. Khang Hy cô đơn không phải chỉ vì trơ trọi một mình trên ngôi cao,
mà còn vì ông hiểu biết quá nhiều, tầm mắt nhìn quá xa so với thời đại. Từ
xưa tới nay, bậc trí giả vốn đều cô độc, huống hồ ông lại còn là hoàng đế!

oOo

Đúng ra hôm nay không phải phiên trực của Nhược Hi, nhưng bỗng nhớ

ra buổi chiều người ta đưa vào cung mấy loại trà mới, sợ Vân Hương, Ngọc
Đàn thu cất không đúng lại ảnh hưởng đến hương vị, Nhược Hi hấp tấp rời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.