BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 191

Nhược Hi dằn người ra sau, không sao tránh được, cảm thấy hàn khí từ đôi
môi dày băng giá chảy tràn xuống tim mình. Nàng ngắm mắt lại, nghĩ trong
ớn lạnh, Toi rồi, toi thật rồi! Dĩ độc trị độc chẳng tác dụng gì!

Trái tim nàng đang tê buốt như ướp đá, thì Tứ a ca vụt rời môi nàng,

buông tay rồi quay mình nhảy phóc lên ngựa. Nhất thời bị hẫng, lại bị thả
đột ngột, Nhược Hi mất thăng bằng ngã lăn ra đất.

Từ trên yên, Tứ a ca lạnh lùng nhìn xuống: “Lên ngựa!” Lúc này Nhược

Hi mới ý thức được là mình đã thoát nạn, vừa thầm vái tạ thần thánh các
phương, vừa lóp ngóp bò lên ngựa. Tứ a ca không về trại mà ruổi ngựa đi
theo hướng ngược lại, trái tim Nhược Hi mới lắng xuống lại trỗi dậy thình
thình, nhưng ở bên cạnh, giọng lạnh lùng vang lên:

- Yên trí, cô vẫn chưa tới mức khuynh quốc khuynh thành đâu.

Bấy giờ Nhược Hi mới hơi hơi vững dạ.

Tứ a ca kè ngựa theo bên cạnh, vừa tăng tốc vừa trỏ ra những tư thế sai

của Nhược Hi. Nhược Hi không còn dũng khí đâu hó hé gì nữa, gắng lên
tinh thần mà học.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.