BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 203

- Dận Nhưng giẫm đạp giáo huấn, khinh thường quy củ, trẫm bao dung

hơn hai mươi năm, y không những không hối cải, lại mỗi ngày một nhơn
nhơn, thực khó kế thừa đại nghiệp tổ tông – Chưa nói hết, nước mắt đã
ròng ròng.

Đại thần bên dưới chỉ biết khấu đầu, lao nhao tấu lên:

- Hoàng thượng, xin cân nhắc!

Khang Hy bắt đầu chậm rãi vạch tội Dận Nhưng:

- Năm hai mươi chín, trẫm thân chinh đi dẹp Cát Nhĩ Đan, trên đường về

mắc bệnh, vô cùng thương nhớ Hoàng thái tử Dận Nhưng, bèn đặc chỉ triệu
y tới hành cung. Trong lúc hầu hạ ở hành cung, y không hề tỏ vẻ âu lo, trẫm
đã nhận ra Hoàng thái tử không biết trung với vua, hiếu với cha, thực là bất
nghì. Nay lại trơ lì trước cái chết của Thập bát hoàng tử Dận Giới, không
màng tình cảm anh em, thực là bất nghĩa. Bình thời đối với muôn dân trăm
họ, hễ có chỗ nào không vừa lòng, Dận Nhưng lại tùy ý đánh đập. Thuộc hạ
y thì càn rỡ, ỷ thế chủ tham ô của cải, cậy quyền trên bắt nạt người ngoài,
chẳng ai thấy mà không căm phẫn.

Khang Hy vừa rơi lệ, vừa đau xót liệt kê, cuối cùng uất nghẹn trào tim,

lại thêm mấy ngày buồn bã, ông ngất lịm đi. Khung cảnh tức thì hỗn loạn,
kẻ gọi thái y, người kêu hoàng thượng. Về sau, Khang Hy dần dần hồi tỉnh,
nhưng không còn sức lực để nói gì nữa, chỉ bảo giam Dận Nhưng lại, giao
cho Đại a ca cắt người canh gác, rồi phất tay, cho tất cả lui về.

Nhược Hi đứng lặng bên ngoài, lòng đầy ưu tư. Kết cục này, nàng đã biết

trước, hồi xưa đọc sách thì chỉ coi như một câu chuyện cho qua thì giờ.
Thậm chí, lúc ấy nàng còn cảm thấy Khang Hy xử lý không mấy sáng suốt
những việc liên quan đến thái tử, biết rõ Dận Nhưng khó kham nổi việc lớn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.