BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 317

- Tự nhiên nổi hứng lang thang lại chỗ em, đừng đa lễ.

Bát a ca xoay người, cung kính mời thái tử vào trong. Lúc cất bước theo

y, chàng lướt mắt sang Nhược Hi, dừng ánh nhìn ở nàng một thoáng, song
chân vẫn bước đều, vẻ mặt không đổi, nụ cười vẫn tươi.

Đi được mấy bước thì gặp Bảo Trụ bưng hai chén trà chạy ngược lại,

Nhược Hi bèn giảm tốc độ. Chỉ lát sau, nghe “choang” một tiếng chén rơi,
tiếp theo là tiếng nô bộc hoảng hốt “Bát gia”, tiếng Bảo Trụ “Nô tài đáng
chết”, tiếng thái tử quát gọi thuộc hạ đi triệu thái y. Tim thắt lại, Nhược Hi
rảo chân tới nấp sau lán, trông thấy có người hơ hải lao đi tìm thầy thuốc,
thấy Bảo Trụ bị lôi ra gục đầu quỳ trước sân, xem chừng không tránh nổi
vài mươi hèo. Nàng đang tẩn mẩn nghĩ thì Lý Phúc đã dẫn hai người đến
nhét giẻ vào mồm Bảo Trụ, căng hắn ra trên băng ghế phạt mà quất. Hết roi
này đến roi khác, chẳng bao lâu máu đã rịn ướt, rồi loang dần loang dần.

Nhược Hi nhắm nghiền mắt, hít mấy hơi thật sâu và ngoảnh mặt đi về lán

mình. Nàng không muốn dự phần vào tấn tuồng của họ, không muốn nhìn
thấy cảnh máu me be bét. Cuộc sống của nàng đã đủ rầu rĩ rồi, đâu cần máu
tươi để nhuốm thêm bi thảm nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.