BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 373

- Nô tỳ quay lại lấy cái này.

Nói đoạn nàng giương ô, vừa nhìn lướt vẻ mặt trầm tư của Tứ a ca, vừa

bước xuống bậc cấp, nghĩ sao lại dừng chân, trông ngang Bát phúc tấn,
cười bảo:

- Người ta cả ngày tụng kinh, vốn không hề ganh đua với mình, thế mà

lợi dụng mấy kẻ trung thành để đi ức hiếp người ta – Nàng liếc mắt ngó
Thập phúc tấn đang sửng sốt, rồi lại tiếp tục nhìn Bát phúc tấn đang hậm
hực – Còn bản thân thì núp sau lưng kẻ khác, giả bộ hiền lành thục đức,
hay ho lắm nhỉ?

Xong, nàng quay mình nhẩn nha tiến ra trời mưa. Cảm thấy mấy luồng

mắt đổ dồn vào lưng, nàng bèn thẳng người, bước đi với dáng điệu duyên
dáng nhất, hệt như đi dạo trong gió xuân tháng Tư. Dẫu chịu ướt, cũng phải
ướt một cách đường hoàng.

Nhược Hi thong thả bước, chân giẫm lõng bõng nước, bốn bề hơi mưa

đùng đục, trời đất mênh mang chỉ còn mình nàng đi trong cô độc và gian
nan. Ràn rạt, ràn rạt, mưa quất xuống mặt ô, quất xuống mặt đất, quất
xuống trái tim nàng. Dòng lệ thương tâm của ông trời, một cây dù bé nhỏ
làm sao ngăn nổi? Chẳng mấy chốc, nửa người Nhược Hi đã ướt sũng.

Về tới phòng, nàng ngâm mình trong nước nóng thật lâu để xua tan hơi

giá, cũng may bình thường chú ý giữ gìn nên sức đề kháng tương đối tốt,
ngoài việc hơi ngạt mũi ra thì không có gì đáng ngại cả.

Nhược Hi ôm chăn ngồi ườn trên sập, đờ đẫn nhìn ra cửa sổ. Mưa đã

tạnh từ lâu. Mưa làm cây hoa quế ngoài sân thưa hẳn tán. Nước trên những
chiếc lá còn lại vẫn tí tách rỏ giọt, hệt như lệ rơi buồn khóc bè bạn đã lìa
cành.

Một cái bóng nháng lên trong sân. Nhược Hi chẳng tâm trí đâu mà để ý,

vẫn lẳng lặng ngồi yên. Thấy cửa sổ mở, người kia bèn bước tới gần, thò

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.