BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 374

đầu vào nhìn, nhận ra Nhược Hi đang ngồi trên sập, vội cúi đầu hành lễ:

- Nhược Hi cô nương cát tường!

Bấy giờ Nhược Hi mới lơ đãng thu ánh mắt về, ngó người mới đến.

Chính là Tiểu Thuận Tử hôm mùng một Tết vừa rồi đã mang dây chuyền
sang cho nàng. Nhược Hi lại nhìn đi chỗ khác, hờ hững bảo:

- Đứng lên!

Thấy nàng vẫn ngồi lì trên sập, Tiểu Thuận Tử đành cúi đầu tự giải thích:

- Tôi mang thứ này đến cho cô nương.

Nhược Hi đăm đăm ngó cây hoa quế, nhẹ nhàng bảo:

- Mang về đi, tôi không thiếu thứ gì cả.

Tiểu Thuận Tử tỏ vẻ khó xử, lúng túng nhìn nàng. Thấy nàng vẫn không

để ý đến mình, hắn thò tay vào ngực áo móc ra một ống thuốc hít, đặt luôn
lên cái bàn trong cửa sổ, cúi đầu thưa:

- Giọng cô nương nghèn nghẹt đấy! Hít ít bột này rồi hắt xì hơi, sẽ dễ

chịu hơn.

Không đợi Nhược Hi trả lời, hắn sải chân chạy tuốt ra khỏi sân.

Trời nhá nhem. Cảm thấy lành lạnh, Nhược Hi bèn rúc sâu hơn vào chăn,

chẳng muốn nhúc nhích gì nữa. Ngọc Đàn về đến cổng, ngó cửa sổ mở
toang thì hấp tấp chạy vào, thở dài thườn thượt:

- Chị lúc sớm dầm mưa, sao giờ còn mở cửa sổ?

Vừa nói vừa đóng cửa lại. Nhược Hi đáp:

- Ngại chẳng muốn đứng dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.