BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 380

Nhược Hi đứng bên, cúi đầu nhìn lá vàng dưới đất, nghĩ cách nói chuyện

riêng với Thập tam a ca. Trước khi đi, Mẫn Mẫn đã một hai nhờ nàng dò
xét ý tình gã. Nhưng từ ngày về, một là chưa gặp dịp thích hợp để trao đổi
với Thập tam, hai là vì còn tâm sự trùng trùng, nên nàng cũng trễ tràng việc
người ta nhờ cậy.

Đang miên man suy nghĩ, chợt nghe mấy a ca cười rộ, Nhược Hi bèn

ngẩng đầu nhìn. Một con chó lông xoăn trắng muốt đang vừa cắn gấu áo
Tứ a ca vừa ngoáy tít đuôi nô giỡn. Tứ a ca cúi đầu nhìn nó, nhưng không
tỏ ra bực mình. Dáng vẻ của con chó khiến các a ca đều thấy ngộ nghĩnh.

Nhược Hi ngắm con chó, cũng mím môi mà buồn cười. Đương khi ấy,

một cô bé chừng mười ba mười bốn tuổi hớt hải chạy tới. Bất thần gặp một
loạt các a ca lớn nhỏ, lại thấy con chó đang giằng cắn vạt áo Tứ vương gia,
cô ta tái mét mặt, quỳ thụp xuống lạy như tế sao.

Đây chắc là thị nữ chuyên lo việc chăm sóc vật cưng cho chủ tử, nhất

thời sơ ý để chó tuột mất, khiến nó chạy đến làm phiền a ca. Nhược Hi tiến
lên mắng khẽ:

- Sao lại khinh suất thế?

A hoàn rơm rớm lệ, vẫn dập đầu bai bải.

Vì có mặt các a ca, Nhược Hi vốn còn muốn khiển trách nữa, nhưng nghĩ

trẻ con mới bằng tí tuổi đầu đã phải một thân một mình vào nơi tù túng,
nàng mủi lòng bỏ qua, quay lại cúi mình làm lễ với Tứ a ca:

- Để nô tỳ mang nó đi!

Nàng tiến lại định bồng con chó, thì Tứ a ca, vốn vẫn cúi đầu xem xét kẻ

quấy rối bé nhỏ, vụt ngẩng lên nhìn nàng. Nét mặt dửng dưng, nhưng đáy
mắt lại thoáng cười cợt. Nhược Hi hiểu nguyên uỷ, bất giác cũng thấy tức
cười. Biết chàng đang ví mình với con vật này, nàng liếc nó, rồi lườm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.