BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 385

Khuôn mặt hằn nét đau đớn, giọng đầy suy tư, Nhược Lan chậm rãi nói:

- Chị không biết. Nhưng miễn là anh ấy thích, miễn là anh ấy vui, chị đều

đồng tình. Mà chị tin rằng, dù có người khác, anh ấy vẫn sẽ bảo vệ, nâng
niu, đối đãi với chị trước sau như một – Ngẩn ngơ một lúc, nàng dịu dàng
kể – Em ra đời chẳng bao lâu thì ngạch nương mất, nên chắc quên hết rồi.
Chị thì vẫn nhớ rõ lắm, dù dạo ấy còn nhỏ. A ma có đến ba cơ thiếp, nhưng
cư xử với ngạch nương rất trọn vẹn. Đến giờ chị còn hình dung được ngạch
nương nằm ốm liệt, em ngủ yên bên cạnh, chị chơi trên giường, a ma ngồi
bên giường tỉ mỉ vẽ chân mày cho ngạch nương.

Không khí chùng xuống. Mẹ Nhược Hi qua đời sớm, nhưng xem ra

không phải là người bất hạnh. Còn hai con gái của bà thì sao? Nhược Lan
im lặng hồi lâu, rồi cúi nhìn Nhược Hi, hỏi:

- Em đang nghĩ gì? Đàn ông nào chẳng vợ nọ con kia, chỉ cần người ta

thương em là được, sao phải bận tâm nhiều chuyện khó hiểu thế? Mà đông
vợ nhiều con mới là điềm lành đấy!

Nhược Hi gượng cười lắc đầu, chợt nhớ tới Bát phúc tấn, nàng nghiêm

mặt lại:

- Đích phúc tấn có bắt nạt chị không?

Nhược Lan nhoẻn cười:

- Chị chỉ tụng kinh, chị ấy bắt nạt chị bằng cách nào chứ?

Nhược Hi nhìn vào mắt nàng:

- Chị đừng dối em. Em biết Hoằng Vượng đến phá phách chị mà.

Nhược Lan cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.