BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 422

thành xá dài, kêu: “A ma!” Mã Nhi Thái tướng quân gật đầu:

- Về đi! Tận tâm hầu hạ Hoàng thượng!

Nhược Hi thưa vâng, rồi bước thật mau.

oOo

Xuyên qua vòng lại giữa những hòn giả sơn, hành lang, nhịp cầu, Nhược

Hi đến một bờ hồ trồng toàn thuỳ liễu. Những cành nhánh dài mảnh rủ
xuống sát nước, gần đấy là một chiếc cầu nhỏ cong cong nối liền sang
những ngọn núi giả nhấp nhô cao thấp, trên núi có nước, dẫn xuống đổ vào
mặt hồ, làm nước rào rào sủi bắn tung toé. Nhờ giả sơn, thuỳ liễu, hồng
kiều vây bọc, ngăn cách tầm mắt bên ngoài, nên nơi đây tự thành một
không gian riêng biệt.

Nhược Hi ngắm cảnh sắc xung quanh, thầm khen thực là một nơi thú vị,

vừa lúc cũng hơi mệt, bèn ngồi xuống ven hồ khoả nước nghịch chơi. Chợt
nghe bên cạnh có tiếng động, nàng ngoảnh sang nhìn thì thấy Tứ a ca đứng
giữa hàng liễu tự bao giờ, mình vận y phục xanh dương. Bởi cành liễu quá
dày, rủ xuống tận đất, Tứ a ca ẩn phía sau, quần áo gần như tiệp màu với
cây lá, Nhược Hi không tài nào phát hiện ra sớm hơn.

Lúc nàng trông thấy là lúc chàng đang rẽ một tán liễu. Qua cơn giật

mình, nàng chỉ biết ngây ra mà nhìn, chàng lặng lẽ nhìn lại một lúc lâu,
Nhược Hi mới sực tỉnh, vội vàng thỉnh an.

Tứ a ca cho nàng đứng dậy, rồi vừa rẽ liễu đi ra, vừa phủi đám lá vụn rơi

trên người. Từ hôm mùng Một Tết, hôm nàng trả lại sợi dây chuyền, đến
nay đã hơn bốn tháng, chàng tuyệt nhiên chưa phản ứng gì, đối xử với nàng
như với những người khác, hai bên cũng chưa có dịp nào gặp riêng. Bây
giờ bất ngờ chạm mặt chàng, Nhược Hi không khỏi ngốt lên, gắng trấn tĩnh
cúi mình cáo từ. Tứ a ca ra điều không nghe thấy, nghiễm nhiên đi đến chỗ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.