BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 424

Càng xa bờ, lá sen mọc ken càng dày, Nhược Hi buộc phải cúi thấp đầu,

lúc nghiêng trái, lúc né phải, lúc gập người xuống để tránh những chiếc lá
tạt đến. Tứ a ca ngồi quay lưng lại hướng tiến, bởi thế lá sen chỉ trượt qua
lưng chàng, không gây trở ngại gì hết. Thấy nàng luống cuống, chàng phì
cười bảo:

- Trước ta toàn nằm xuống lòng thuyền, hay là cô cũng nằm xuống đi.

Nhược Hi không đáp, chỉ nhớn nhác né mình tránh lá sen.

Tứ a ca chèo đến một chỗ thì dừng lại, nhấc mái chèo lên, tiện tay ngắt

bỏ mấy chiếc lá xoà vào mạn thuyền, gác mái cho thật chắc rồi ngả người
ra đằng sau, hơi ngửa mặt, nhắm mắt nghỉ ngơi. Nhược Hi ngó quanh, bốn
bề lá sen dày mướt, khắp nơi ngập một màu xanh, tưởng chừng lạc vào thế
giới toàn sắc lục, không phân biệt nổi đâu với đâu nữa.

Không gian lặng ngắt như tờ, chỉ có tiếng lá lay khẽ trong gió nhẹ.

Nhược Hi liếc Tứ a ca. Chàng hơi ngửa đầu, mặt nửa tối nửa sáng dưới tán
lá ken nhau, thần sắc thư thái, không hề nhiễm vẻ băng giá như ngày
thường.

Vẻ tận hưởng của chàng lây cả sang nàng. Nỗi căng thẳng và bất an lúc

đầu từ từ tan biến, Nhược Hi bắt chước chàng ngả người ra sàn, đầu tựa lên
đuôi thuyền, lim dim mắt. Bên trên có lá sen che nắng mà vẫn thấy chói,
nàng bèn ngồi dậy, nhặt một trong những chiếc lá Tứ a ca vừa ngắt bỏ, chao
qua nước rồi úp lên mặt, nhắm mắt lại như cũ.

Hương sen thơm mát rịn bên cánh mũi, sau theo hơi thở luồn vào tận tâm

phế. Thuyền nhẹ dập dềnh cùng sóng khiến người bồng bềnh như ở trên
mây. Không gian hoàn toàn yên tĩnh, tâm hồn Nhược Hi cũng thanh thản
theo. Nước man mát và nắng âm ấm pha trộn nhau, không lạnh mà cũng
không nóng, cảm giác thật vừa vặn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.