BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 425

Thoạt tiên, Nhược Hi vẫn còn bồn chồn trong dạ, thi thoảng nhấc lá sen

ra len lén kiểm tra Tứ a ca. Nhưng thấy chàng cứ nhắm mắt nằm yên, nàng
dần dần an tâm, thể xác và tâm hồn cùng ngập chìm trong chiều hè tuyệt
diệu, các lỗ chân lông như cũng nở căng, háo hức hưởng thụ ánh nắng, làn
gió, mùi hương và nếp sóng tinh khiết.

Đang lơ mơ ngủ, chợt cảm thấy con thuyền lắc mạnh, Nhược Hi giật

mình trụt lá sen xuống, mở bừng mắt ra. Tứ a ca đã đổi vị trí đến ngồi ngay
bên chân nàng, khuỷu tay chống mạn thuyền, bàn tay đỡ lấy đầu, âu yếm
ngắm nàng.

Nhược Hi ngồi bật dậy. Hai khuôn mặt bỗng thành kề sát nhau, nàng lập

tức ngả ngay ra như cũ. Thấy nàng chồm lên rồi lại nằm xuống, chàng bất
thần toét miệng cười.

Mắt chàng ngời sáng và nồng ấm khác thường. Nhược Hi thấy lòng xao

động, mặt mày nóng ran. Thà chịu đựng ánh mắt lạnh băng, nàng còn tỉnh
táo nghĩ được cách ứng đối, chứ sự dịu dàng của chàng chỉ khiến nàng bấn
loạn. Hệt như đang ngày đông gió lạnh căm căm, bỗng đâu chen vào một
hôm đẹp trời ấm áp, khiến người ta không biết nên ăn mặc thế nào.

Nhược Hi gắng trấn tĩnh nhìn Tứ a ca. Mắt họ giao nhau, nàng cảm thấy

đôi mắt thường khi lạnh lùng kia bỗng như nhuốm thêm rất nhiều sắc thái,
khiến người ta cầm lòng không đậu, những muốn dò tìm, muốn chìm đắm
vào nhiều tầng sâu kín hơn.

Và nàng cứ mông muội ngắm chàng, quên bẵng rằng mình muốn dùng

ánh mắt ra ý cho chàng nhìn đi chỗ khác. Đến lúc sực tỉnh, nàng vụt khép
mi, không dám ngó chàng nữa.

Nhắm mắt mà vẫn cảm thấy ánh nhìn của Tứ a ca nấn ná trên mặt mình,

Nhược Hi đâm sợ, thầm nhủ không thể để chàng tiếp tục, nàng liền đậy lá
sen lên mặt rồi lúng búng kêu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.