BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 426

- Đừng nhìn như thế nữa!

Tứ a ca bật cười. Đây là lần đầu tiên Nhược Hi nghe tiếng chàng cười,

sàn sạn, kìm nén, không xác định được là cảm xúc gì, nhưng dẫu sao cũng
mới mẻ, bởi chẳng dễ gì mà nghe được tiếng cười của vị lãnh diện vương
gia này. Tứ a ca với tới định nhấc lá sen trên mặt Nhược Hi, nàng bèn chặn
một tay giữ lá, một tay đẩy chàng ra.

Tứ a ca lật tay, nắm luôn lấy tay Nhược Hi. Nàng vội giật mạnh về.

Chàng bèn bảo:

- Bỏ lá sen xuống, ta sẽ thả ngay.

Nhược Hi mặc cả:

- Vậy vương gia không được nhìn như ban nãy nữa.

Tứ a ca ừ khẽ. Nhược Hi ngần ngừ, chậm chạp nhấc chiếc lá khỏi mặt.

Tứ a ca vẫn giữ nguyên tư thế ban nãy, tay đỡ đầu chống trên thành

thuyền, chỉ khác là tay còn lại đang nắm tay nàng. Nhược Hi cau mày, liếc
chàng thật nhanh rồi nhìn lảng đi:

- Nhất ngôn ký xuất, tứ mã nan truy.

Tứ a ca buông tay. Một lát sau, cảm thấy chàng đã dời ánh mắt đi chỗ

khác rồi, Nhược Hi mới quay mặt lại:

- Vương gia hẵng dịch ra một chút, để nô tỳ ngồi dậy.

Nàng những tưởng lại phải đôi co thêm một lúc nữa, không ngờ chàng

nhích ngay ra sau, tuy không xa, nhưng cũng không đến nỗi sát rạt như vừa
nãy. Nhược Hi hơi bất ngờ. Dễ thoả hiệp thế à? Và ngồi thẳng dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.