BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 467

- Tôi bộc bạch rằng mình suy nghĩ thấu đáo rồi, không muốn lấy Thập

tam a ca nữa. A ma ngờ tôi biến báo cốt để tránh ông xin chỉ hôn, tôi bèn
đem hết những lời chị nói ra thuật lại.

Nhược Hi hoảng sợ, vội hỏi:

- Chuyện tôi và Bát a ca…

Mẫn Mẫn ngắt lời:

- Tôi nông nổi thật nhưng không ngốc nghếch, việc như thế tôi không

cho ai biết cả.

Nhược Hi nhẹ nhõm gật đầu. Mẫn Mẫn tiếp tục:

- Tôi vừa khóc vừa thuyết phục a ma rằng tôi thông suốt rồi, Thập tam a

ca không ưng tôi, có khăng khăng theo về cũng chẳng nghĩa lý gì, nên tôi
không lấy nữa. A ma nghe xong, ngạc nhiên cảm thán mãi, khen tôi thật
may mắn mới gặp được người bạn như chị, còn bảo tôi khỏi mất công giả
vờ cứa cổ tự tử, ông không ép uổng gả tôi cho Tá Ưng vương tử đâu.

Nhược Hi mỉm cười. Biết nâng lên cũng biết đặt xuống, sống như thế

thật là người có phúc. Chợt Mẫn Mẫn nói:

- Nhược Hi, tôi nhận chị làm chị nhé!

Nhược Hi cười đáp:

- Nhận đi, nhưng chỉ khi nào ở riêng với nhau thôi, trước mặt người khác

thì không được.

Mẫn Mẫn đồng ý, rồi dịu dàng gọi:

- Chị của em!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.