BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 469

Mẫn Mẫn cong môi lên, y đành cười toét rối rít nhận lời. Tô Hoàn Qua

Nhĩ Giai thì đáp ứng mọi đòi hỏi, thoả mãn mọi yêu cầu, không chất vấn
nguyên nhân, cứ tủm tỉm mặc cho cả hai bày vẽ. Ông ta cũng là người đứng
ra xin phép Khang Hy, tạo điều kiện thuận tiện cho bọn họ thực hiện kế
hoạch.

Một hôm, khi tất cả mọi người đều có mặt, Nhược Hi đang hầu trà,

Khang Hy bỗng nhìn nàng, cười bảo:

- Suốt ngày thấy ngươi khua chiêng đánh trống, điều động thợ thầy đục

cưa rầm rộ, nay đòi lụa mai đòi đoạn, sạp thì dựng rõ to, sau cùng mà làm
ăn nhếch nhác, để xem ngươi trốn vào đâu cho biết! Cẩn thận thiên hạ lại
nhạo luôn cả trẫm vì bên mình chẳng có ai ra hồn.

Nhược Hi tủm tỉm đáp:

- Nếu thế thật thì Vạn tuế gia phải giúp nô tỳ chứ! Miễn là Vạn tuế gia

bảo được, còn ai dám chế nhạo nô tỳ nữa đây?

Khang Hy cười mắng:

- Nếu không ra gì thì trẫm là người đầu tiên quở ngươi ấy!

Nhược Hi chỉ cúi mình im lặng. Tô Hoàn Qua Nhĩ Giai bỗng xen vào:

- Nếu không ra gì, người ăn mắng phải là Mẫn Mẫn, đều tại nó ưa vẽ

chuyện cả thôi.

Khang Hy nhìn Nhược Hi, rồi nhìn sang Y Nhĩ Căn Giác La Tá Ưng:

- Mùa đông năm ngoái tuyết rơi, nhiều bò với cừu chết rét, năm nay

chuẩn bị phòng chống sao rồi?

Tá Ưng vương tử vội trả lời cặn kẽ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.