BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 471

của Khang Hy để Lý Đức Toàn tăng cường canh gác, lúc này bên cạnh
hoàng đế đã có bốn tên kiện nhi hộ vệ. Khi mới vào tiệc, thái tử và các a ca
không giấu được vẻ thắc mắc, nhưng thấy Khang Hy vẫn nói cười như
thường thì ai nấy mới thôi kinh ngạc.

Nhược Hi cầm chiếc chuông đồng đã chuẩn bị sẵn, khom mình bẩm tấu:

- Hoàng thượng, nô tỳ ra lệnh tắt đèn nhé!

Khang Hy gật đầu. Nhược Hi lắc chuông ba lần, đèn đóm phụt tắt, cả khu

trại bỗng nhiên tối đặc. Bất ngờ vì tình huống này, các a ca và quan viên
cùng buột miệng ồ à. Thật không uổng tâm huyết diễn tập bao lâu nay! Đây
chính là hiệu ứng mà Nhược Hi mong muốn.

Đợi mọi người quen dần với bóng tối, Nhược Hi trấn tĩnh, lại lắc chuông.

Cùng với tiếng chuông lảnh lót, một khoảng xanh lam từ từ sáng lên, dập
dồn chìm nổi như sóng biếc, khiến người ta liên tưởng đến biển cả đêm
trăng.

Loáng thoáng tiếng mã đầu cầm, âm điệu mong manh vương vấn giữa

sắc lam mờ ảo khiến người nghe ngơ ngẩn. Một vầng trăng sáng từ từ nhô
lên khỏi mặt biển, nhu nhú, trồi phồng, rồi hiện hình đầy đặn. Mọi người
bên dưới ngước nhìn vầng trăng tròn trặn treo lửng lơ, đây đó có tiếng xuýt
xoa kinh ngạc.

Tiếng mã đầu cầm mỗi lúc một rõ, như thể trăng càng lên cao, người

khảy đàn từ bóng đêm mênh mang càng bước tới gần mọi người vậy. Tiếng
trống trỗi dậy, một cô gái chiều cao vừa tầm, vóc người hợp độ xuất hiện
trong vầng trăng tròn. Bước đi uyển chuyển, cử động ung dung, trâm vàng
đung đưa nhịp dạo, áo dài tha thướt tay buông, rồi từ từ chuyển thành tư thế
gảy ngược tỳ bà thăng thiên như hình vẽ trong hang Mạc Cao ở Đôn
Hoàng, chừng sắp bay mà chưa cất cánh, muốn đáp xuống mà còn trì nghi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.