BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 472

Trên nền ánh trăng, hình dáng cô chỉ là một bóng cắt đen thẫm, nhưng đã

đủ khiến người xem cảm nhận được tư thái dẻo như rồng múa, nhẹ tựa
hồng bay, khiến ai nấy sinh lòng ngưỡng vọng; đồng thời lại thanh tú tao
nhã, kiêu hãnh xa vời, khiến người đời tự thẹn bản thân khôn sánh.

Trống đàn chợt ngưng, cõi không im bặt tưởng chừng nghe được cả tiếng

lá rơi, mọi người ngẩng đầu nhìn nàng tiên trong trăng, tự hỏi nàng sẽ giáng
phàm hay bay về trời mất? Đang tịch mịch cực độ, tiếng tỳ bà bỗng trỗi lên
réo rắt, khiến ai nấy giật nảy cả mình.

Họ chưa kịp trấn tĩnh, nàng tiên đã phất tay áo dài, dải đai bay múa, thân

hình thoạt mềm như liễu uốn chiều gió, thoạt ngời như sen nổi sóng xanh,
khi rạng tựa nắng sớm, khi chậm tựa suối trong. Lấp ló ôi trăng thẹn sau
mây, bồng bềnh ôi tuyết nương theo gió. Cử động vô thường, như nguy như
an, đứng đi khó đoán, như tiến như hoàn.

Những đoạn in nghiêng để tả vũ công và màn múa này đều là từ dùng

trong Lạc thần phú của Tào Thực.

Cử toạ đều ngây ngất trước điệu vũ trong trăng. Tiếng tỳ bà rả rích dần,

âm giai càng lúc càng thấp, gần như không còn nghe được. Mặt trăng lắc lư
hạ xuống, hào quang mỗi lúc một mờ, bóng dáng nàng tiên nhảy múa nhoà
đi. Cuối cùng, nàng và trăng chìm lỉm trong đêm đen, chỉ còn lại sóng xanh
buồn buồn dập dồi trên vũ đài tịch mịch, đê mê hoang hoải y như tâm trạng
của mọi người lúc này.

Nhược Hi ngó quanh. Ngồi gần đấy là thái tử, đang thuỗn mặt ngơ ngẩn.

Cửu a ca mở to hai mắt, miệng hơi há ra. Y Nhĩ Căn Giác La giữ vẻ mặt
điềm tĩnh, nhưng thân mình vô thức ngả về phía trước, tựa hồ muốn níu kéo
vầng trăng đang từ từ khuất lấp kia. Nhược Hi ngắm nghía vẻ mặt tán
thưởng của Thập tam a ca, không kìm được nụ cười. Từ nay về sau, hễ
ngắm trăng, chắc hẳn hình bóng Mẫn Mẫn sẽ có lần lướt qua tâm tưởng gã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.