BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 524

Nhược Hi xô mạnh cô:

- Mặc kệ tôi! Em đi ngủ đi!

Ngọc Đàn cứ gắng sức kéo. Nhược Hi bèn bảo:

- Em tưởng tôi muốn hành hạ bản thân lắm sao? Nhưng đây là cách duy

nhất tôi nghĩ ra được lúc này để tự cứu mình. Em còn ngăn cản mới là hại
tôi, uổng công tôi ngày thường coi em là tri kỷ.

Ngọc Đàn lỏng tay, nhìn Nhược Hi, nước mắt lặng lẽ tuôn rơi. Nhược Hi

không để ý đến cô, quay đi tự dội tiếp một chậu nước. Đứng nơi lộng gió
suốt một đêm, trời chưa sáng hẳn, nàng đã lại lên cơn sốt, đầu nặng bề bề.

Ngọc Đàn vực nàng vào nhà, lau khô tóc, thay quần áo cho rồi đắp chăn

thật kín. Nhược Hi luôn miệng dặn:

- Đừng mời thái y vội, đợi tóc khô hẳn, người sốt cao rồi hẵng gọi.

Lòng trùng trùng tâm sự, lại thêm nhiều ngày chưa tĩnh dưỡng tử tế,

Nhược Hi chỉ gắng gượng tỉnh táo được một lúc rồi mê man thiếp đi.

Chuyến này ốm đau là bệnh dồn lên bệnh, thời buổi chưa có thuốc giảm

sốt, Nhược Hi li bì liền ba bốn ngày mới lơ mơ tỉnh, tiếp tục điều dưỡng
bốn năm ngày nữa mới từ từ hồi phục. Tuy chưa khoẻ hẳn, nhưng không
cần thiết phải để Ngọc Đàn phục dịch cả ngày, lại vẫn canh cánh vụ chuyển
biến và thái độ của Khang Hy, nàng bèn giục Ngọc Đàn đi làm trở lại và
dặn lưu tâm mọi điều. Ngọc Đàn nhất nhất vâng lời, tỏ ý hiểu cả.

Thấm thoắt đã sang tháng Mười, tình hình vẫn yên ắng. Ngọc Đàn chỉ kể

với Nhược Hi rằng Lý Đức Toàn có hỏi thăm bệnh tình của nàng và dặn cô
chú ý chăm sóc nàng, trong lúc hỏi chuyện vẻ mặt vẫn điềm tĩnh như
thường. Nhược Hi thấp thỏm không yên, nàng đổ bệnh đột ngột, dữ dội, lại
trùng hợp như thế, liệu Khang Hy sẽ nghĩ thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.