BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 523

thể chuyển thành bệnh lao ác tính được ngay, bởi vậy nàng luôn quý trọng
sức khoẻ. Nhưng bây giờ nàng bắt đầu hối hận, nhất là sau khi thái y chẩn
mạch xong, cười nói “Thư thả bốn năm hôm nữa, chú ý điều dưỡng là khỏi
hẳn”, Nhược Hi đau khổ vô cùng mà ngoài mặt vẫn phải giả vờ như cái tin
đó làm mình mừng lắm.

Ngọc Đàn bưng thuốc đi. Nhược Hi đang ngồi thừ người trên sập, nghe

tiếng gõ cửa bèn bảo:

- Cứ vào!

Người đẩy cửa bước vào là Tiểu Thuận Tử. Hắn rảo chân tới bên sập,

vừa khoát tay chào vừa khẽ bảo:

- Tứ gia sai tôi chuyển cho cô nương một chữ: Khoan!

Dứt lời quay mình chạy biến.

Nhược Hi nghĩ ngợi hồi lâu, lòng đã đi đến quyết định.

Buổi tối, nàng lựa lời hối Ngọc Đàn về phòng nghỉ xong, ước chừng cô

đã ngủ say, liền vớ áo khoác mở cửa ra sân đứng. Cuối tháng Chín, Bắc
Kinh về khuya trời đã se se. Nhược Hi đứng trong gió một lúc, sực nghĩ lần
trước nghe tin dữ đột ngột nên đau lòng, trúng gió cảm lạnh, cuối cùng lên
cơn sốt, có thể đa phần đều do yếu tố tâm lý. Lần này chuẩn bị sẵn sàng,
chỉ hứng gió suông e rằng vô tác dụng.

Nàng bèn trở vào nhà lấy chậu rửa mặt, múc đầy nước lạnh, nâng chậu

lên đổ từ đỉnh đầu xuống khiến toàn thân ướt sũng những nước. Rồi nàng ra
đứng đầu gió, bắt mình dang hai tay, nhắm mắt cắn chặt răng, người run lập
cập.

- Chị ơi! Sao chị lại giày vò bản thân như thế? – Ngọc Đàn lao ra, vừa

gọi vừa kéo Nhược Hi vào nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.