BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 7

Đông Vân bưng chậu lại, ngồi nhón gót hầu Nhược Hi rửa tay. Nhược Hi

cười thầm, nghĩ, biết là biết vậy, làm hay không làm theo tính sau. Xảo Tuệ
mang khăn mặt đến lau khô tay cho Nhược Hi, lại chọn lấy thứ thuốc cao
màu hổ phách xoa lên tay cô. Thuốc có mùi thơm ngọt, không rõ thành
phần thế nào.

Xong xuôi, Nhược Hi đang chuẩn bị chọn lấy mấy món bánh mà ăn, chợt

cảm thấy là lạ, bèn ngẩng lên thì bắt gặp Nhược Lan đang nhìn mình. Cô
chột dạ, dùng ánh mắt nghi hoặc ngó lại. Nhược Lan bỗng phì cười:

- Em đó, ngày trước khó chịu nhất cái tính xấc xược, a ma nói gì đều bỏ

ngoài tai, sảy chân ngã một cái là thành ngoan ngay, hiền lành lễ phép hẳn
ra!

Nhược Hi thở phào, lại cúi đầu, vừa xem mấy món bánh trái vừa cười

hỏi:

- Chẳng lẽ chị muốn em cứ xấc xược mãi?

Nhược Lan chọn lấy bánh hạt sen mà Nhược Hi thích ăn nhất, đưa cho

cô:

- Nửa năm nữa là phải vào tuyển tú nữ, cũng nên giữ gìn đôi chút phép

tắc. Làm sao lộn xộn phá phách mãi được?

Miếng bánh hạt sen mắc sững nơi cổ họng, Nhược Hi bật ho khằng khặc.

Nhược Lan vội cầm nước tới, Xảo Tuệ lo vuốt lưng, Nhược Hi uống liền
mấy ngụm mới lấy lại được hơi sức. Nhược Lan bực bội:

- Mới bảo giữ gìn phép tắc là giở ngay cái bộ dạng này ra, không ai đọ

với em được!

Nhược Hi vừa lau miệng vừa suy nghĩ rất lung, làm thế nào đây? Bảo

cho Nhược Lan biết cô không phải Nhược Hi em nàng? Tuyệt đối không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.