BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 71

Nhược Hi ngẫm nghĩ, rồi thưa:

- Lần đầu diện kiến thiên nhan, cảm thấy uy nghi vô vàn, bởi vậy hồi

hộp.

Khang Hy “hừm” một tiếng, hỏi tiếp:

- Ngươi cảm thấy trẫm rất uy nghi à?

Trời ơi, Nhược Hi nghĩ bụng, còn chưa xong ư? Rồi vắt óc xem nên trả

lời ra sao, đối đáp không thỏa đáng thì chỉ e lại dằng dai thêm.

Thấy Nhược Hi không lên tiếng ngay, Khang Hy lại cười:

- Ngươi sợ trẫm chăng?

Nhược Hi tự nhủ, chỉ có bạo chúa mới thích người ta sợ mình, tự cổ chí

kim, minh quân luôn muốn thiên hạ tâm phục. Nghĩ vậy, cô không dám
chần chừ nữa, vội vàng đáp:

- Không ạ, hoàng thượng là thánh quân một thời, làm sao nô tỳ lại sợ?

Chỉ hiềm nô tỳ lần đầu vào cung, cảm thấy không khí nhà trời tôn nghiêm
nên tâm trạng hơi căng thẳng.

Khang Hy hỏi:

- Thánh quân một thời? Ngươi dựa vào đâu mà cho rằng trẫm là thánh

quân một thời?

Khổ ghê! Vì sao đây? Lịch sử có đánh giá, nhưng Nhược Hi không dám

lặp lại những tích tám tuổi đăng cơ, bắt Ngao Bái, bình phiên vương, thu
Đài Loan, dẹp loạn Cát Nhĩ Đan…, bởi vì đấy là những chiến công Khang
Hy tự luận về mình vào lúc cuối đời, Nhược Hi không dám tranh lấy lời lẽ
của ông ta. Cô suy nghĩ rất lung, điểm nhanh vài đáp án, chợt nhớ đến bài
từ Tuyết theo điệu Thấm viên xuân trong sách giáo khoa hồi trung học, cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.