Ta xoay người đi ra, trong lòng vừa đau vừa tức, trong cung cũng có một
số thái giám làm chuyện đồi bại đối với cung nữ, ta tuy mơ hồ biết, nhưng
có nằm mơ cũng không nghĩ đến một ngày chính mình lại gặp phải. Trương
Thiên Anh, tốt nhất ngươi nên đem hùng tâm gan báo thu lại đi, ta chưa
từng có suy nghĩ hại người, nhưng không có nghĩa ta sẽ không bao giờ hại
người. Lại nghĩ,Thập Tứ nếu đã qua đánh trước vài tiếng, hắn hẳn là chưa
đến mức to gan lớn mật mà làm cuồng. Nếu không thì hôm nay cũng sẽ
không gọi đến rồi lại thả cho về thế này.
Lấy lại đống y phục trong tay bọn Diễm Bình,ra sức mà nện mà giã.
Hăng sức làm việc nửa ngày,cảm giác lộn mửa trong lòng mới lắng xuống.
Buổi tối sau khi dùng nước ấm rửa sạch tay, lấy cao trị nẻ mấy ngày
trước Ngọc Đàn đem tới, nhẹ nhàng bôi trên tay. Màu sắc thuốc cao đỏ
tươi, mùi vị thơm ngọt, hoàn toàn không có mùi khó chịu như các loại cao
trị nẻ khác.Mới vừa bôi thứ thuốc thượng hạng chưa được bao lâu, chợt
cảm giác tay nóng rát đau nhức, vội lao ra khỏi phòng đi xối nước. Diễm
Bình cười cười đứng ngay cổng nhìn ta rửa tay, " Thuốc cao tốt như vậy
sao lại gột tẩy hết đi thế?" Thuốc cao gặp nước biến chất, chỉ thừa lại trên
mặt nước một lớp bột ớt cay nhờ nhờ nổi.
Sau khi về phòng, cẩn thận xem xét tất cả các loại cao mỡ bôi mặt bôi
tay, tất cả mọi thứ đều có thêm thành phần khác, bột ớt cay, bột kiềm, thậm
chí còn có cả đất sét, ta nhàn nhạt liếc nhìn vẻ mặt cười cợt của Diễm Bình,
tiện tay đem tất cả quăng vào thùng rác.
Giữa tháng Một duy nhất một ngày được nghỉ ngơi, đúng lúc gặp Ngọc
Đàn cũng không phải làm việc, nàng kéo mạnh tay ta đi ra, trên đường đi
lại không nói một câu nào. Ta cười nói: "Đừng buồn nữa mà! Mấy ngày vất
vả nhất đã qua đi, hiện tại sớm đã thành quen, cũng không cảm thấy cực
nhọc nữa." Ngọc Đàn nói: "Không phải vì việc này." Ta hỏi: "Vậy thì vì
sao?" Nàng trù trừ thấp giọng nói: " Lý Am Đạt lệnh muội thay thế chức vụ
của tỷ." Ta vỗ tay cười nói: " Ta ngay từ đầu cũng đoán được nên là muội.