BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 820

qua, mọi người đã chết, nhưng Dận Chân vẫn không thôi hận. Ta khẽ thở
dài, buông cuốn sổ xuống.

Hắn vỗ nhẹ vào lưng ta nói: "Muốn làm khổ mình cái gì ta cũng không

quản, nhưng mà phải chịu khó ăn cơm đúng giờ, ngủ đúng giấc." Ta nói:
"Cùng thế nhé! Thế nhé! Đừng có chỉ nói mình ta, tự chàng cũng phải nhớ
kỹ đó." Hắn cười giận nói: "Trẫm cần phải quản cả thiên hạ, sao có thể vơ
đũa cả nắm được?"

Ta cười nói: "Khi chàng muốn giở dáng vẻ hoàng thượng, thì cứ một

tiếng "trẫm" hai tiếng "trẫm". Yên tâm! Ta sẽ luôn luôn ghi nhớ chàng
chính là hoàng thượng! Không dám quên đâu." Hắn lặng một hồi, thở dài
nói: "Bây giờ Thập Tam đệ vẫn luôn ghi nhớ ta là hoàng thượng, nàng cũng
còn không quên được, ta muốn sau này nàng phải quên điều đó đi."

Ta nhìn hắn dịu dàng nói: "Chàng cứ xưng "ta" như trước đây, không cần

cố ý xưng "trẫm", thì ta hiểu rõ. Cho dù chàng giờ đây không còn là Tứ a
ka, Tứ vương gia, nhưng với ta chỉ mong muốn được coi chàng là Dận
Chân mà thôi." Trong lòng đã sớm muốn gọi hằng trăm nghìn lần cái tên
thân thiết này. Vẻ mặt hắn có hơi ngạc nhiên, khóe môi chậm rãi ẩn lấp một
nụ cười, nhìn ta ấm áp.

Ta chợt cảm thấy cay xót, ôm lấy hắn lẩm bẩm: "Ta dù một chút cũng

không muốn coi chàng là hoàng thượng, cứ xưng cô đạo quả 2, nhưng
chàng lại chính là hoàng thượng, chàng nắm quyền sinh quyền sát trong
tay!" Nói xong trong lòng càng lúc càng khó chịu, sợ hắn nghe ra được điều
khác thường, vội thu lời nói về, chỉ lặng lẽ ôm hắn.

Hắn nói: "Chỉ có như vậy, ta mới có được những thứ mình muốn, bảo vệ

được những người ta yêu! Không có quyền lực ta chỉ có thể mắt thấy mọi
người bị thương, mà bất lực không làm gì được." Hai người lặng lẽ ôm
nhau hồi lâu, hắn khẽ đặt lên trán ta một nụ hôn, nói : "Ta còn phải xem sổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.