BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 86

- Ta biết! Ngay cả danh phận đích phúc tấn của ta, cũng chưa chắc cô

thiết tha. Vậy mà ta vẫn nuôi dưỡng chút hi vọng, nhưng giờ thì… – Gã
cười buồn – vô vọng rồi.

Nhược Hi cầm một chiếc chén trên bàn, xoay nghịch trong tay:

- Cái gì anh cũng biết cả, thế thì hãy cương quyết làm một người hiểu

biết đi. Đừng để Bối lặc gia và các a ca lo lắng, có khi còn khiến hoàng
thượng nổi giận nữa.

Thập a ca lại rót rượu, uống xong hỏi:

- Ta đã để tùy ý Hoàng a ma sắp đặt rồi, lẽ nào bày tỏ chút thái độ cũng

không được?

Nhược Hi nhấc bình rượu rót cho mình một chén:

- Việc lớn đã biết tuân theo, hà cớ việc nhỏ lại khiến người thân đau kẻ

thù hể hả như vậy? – Nói đoạn, cô cũng cạn chén, song uống hơi vội nên
sặc, bèn lấy khăn bưng miệng, ho sặc sụa.

Nhược Hi đang lau miệng thì nghe Thập a ca hỏi, giọng rất dịu dàng:

- Nhược Hi, đã bao giờ cô cảm mến ta chưa?

Nhược Hi ngẩng lên, nhìn đôi mắt lẫn lộn những hi vọng, căng thẳng

cùng e ngại của Thập a ca rồi lại cúi xuống, vò chiếc khăn trong tay đôi hồi
mới khẽ khàng đáp:

- Đã từng.

Thập a ca thở phì một hơi, bật cười:

- Nhược Hi, ta vui lắm, cô biết không? Mấy hôm nay ta vẫn muốn hỏi

thẳng, nhưng chỉ sợ nghe phải điều không muốn nghe, nên không dám hỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.