BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 889

người chẳng còn quan hệ nào nữa, nếu ngươi vẫn luôn nghĩ đến bát ca, một
ngày Hoàng huynh biết chuyện của ngươi và Bát ca lúc trước, ngươi sẽ hại
Bát ca đó?"

Ta đau khổ nói:" Năm đó ngươi còn khuyên ta có thể nói thẳng việc này

với Hoàng thượng, ngươi nói :" Ngươi đã nghĩ Tứ ca là ngừơi quá hẹp hòi
rồi! Tá Ưng có thể bao dung Mẫn Mẫn, Tứ Ca chẳng lẽ không thể bao dung
ngươi? Thập Tam nhất nhất thời kinh ngạc , sau một lúc lâu nói:" Đây là lời
ta nói lúc trước? Ngươi vẫn còn nhỡ rõ à! Đã cách mười một năm, trong lúc
đó đã xảy ra bao nhiêu chuyện? Chúng ta không còn là chúng ta của lúc đó,
hôm nay là Hoàng huynh, mà không phải Tứ ca!"

Ta thì thào hỏi:" Dận Tường , ta nên làm gì bây gìơ.?" Thập Tam thở dài

nói:"Ngươi nếu thực sự muốn tốt cho Bát a ca, hãy quên đi thôi. Bằng
không để Hoàng huynh phát giác ra điều gì, có lòng nghi hoặc, thì sớm
muộn Hoàng huynh sẽ biết thôi, đến lúc đó chỉ sợ Hoàng huynh càng hận
Bát ca."

Ta khom người ngồi xổm trên mặt đất, hai tay ôm mặt, vì sao lại như

vậy? Thập Tam lặng lẽ ngồi bên, thật lâu mới khẽ nói:" Một đời người ,
ngắn ngủi được vài chục năm , nhưng đau khổ nhiều, sung sướng ít!
Chuyện không bằng lòng có đến tám chín phần!" Ta chậm rãi đứng dậy, đờ
đẫn nhìn Thập Tam hồi lâu, xoay người rời đi, chỉ nghe từ phía sau có một
tiếng thở dài thật dài.

Ta quỳ gối trước tượng phật, chăm chú nhìn lên nụ cười của Phật, người

rốt cuộc biết cái gì? ,Những lời răn của Phật ngươi đọc được mà hoàn toàn
không làm được sao?

"Sao hôm nay đột nhiên lại đến bái phật? Ngày xưa cũng có thấy thắp

hương bái Phật đâu?" Dận Chân ở phía sau hỏi:. Ta lại cúi đầu, buông mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.