BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 917

Dận Chân khẽ cười nói: "Thích bóng tối sao."

Hắn ngồi xuống cạnh giường, hỏi: "Có ổn không?"

Ta nói: "Vẫn khoẻ mà! Chỉ là xế chiều ăn mấy khối điểm tâm, buổi tối

không muốn ăn cơm nữa."

Hắn nói: "Vậy thì đừng nằm nữa, ngồi dậy nói chuyện một chút, đầy

bụng mà nằm, chốc nữa lại khó chịu đó."

Ta theo lời hắn ngồi lên, hắn giúp ta kê đệm, để ta dựa vào cho thoải mái,

bản thân cũng tựa vào, hai người câu được câu mất nói những chuyện vu
vơ. Ta gắng gượng nói chuyện cùng hắn, mấy lần không nhịn được định hỏi
hắn, nhưng vì lo lắng cho Vương Hỉ, cuối cùng vẫn là nhịn xuống,

Bởi vì biết được một phần lịch sử, biết được Ung Chính đối xử khắc

nghiệt với người trong Bát A Ca đảng, nhưng trừ những cái đó ra, hắn là
người yêu quý ta, là Dận Chân sẽ không thương tổn ta. Hắn cho dù hành sự
cực đoan cũng đơn giản là do yêu hận quá mãnh liệt, muốn bảo vệ bọn ta.
Nhưng hiện tại đột nhiên phát hiện, trong lòng ta lại bắt đầu có vài phần sợ
hãi hắn. Ta dè dặt đáp lời, không dám đốt đèn, sợ hãi hắn nhìn ra khác
thường của ta. Lúc này mới chân chính hiểu được cảm giác của Thập Tam,
với Thập Tam mà nói, hắn hôm nay đầu tiên là Hoàng thượng, sau đó mới
là Tứ ca, cho nên thận trọng từ lời nói đến hành động là điều không thể
thiếu. Mà tối nay ngay cả ta cũng bắt đầu tỉ mỉ suy nghĩ khi nói mỗi một
câu, cẩn thận che dấu đi nội tâm của bản thân, đã vậy còn muốn tỏ ra bình
thản như thường.

Dận Chân nhận thấy trong lúc ta nói chuyện có vẻ không tập trung, hỏi:

"Làm sao mà mệt mỏi đến vậy?"

Ta cười nói: "Người ta vốn là muốn ngủ, lại bị chàng cố kéo dậy, có thể

không mệt mỏi sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.