BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 915

cũng vẫn còn tìm cách để ta có thể quay lại bên thánh tổ gia. Vậy mà ta cái
gì cũng không biết, ngươi làm như thế ta có thể thấy thanh thản hay sao?"

Vương Hỉ lẳng lặng ngẩn người, đột nhiên hạ quyết tâm, gạt nước mắt,

bước tới mở cửa nhìn ra ngoài thăm dò một chút, rồi trở lại bên cạnh ta, cúi
đầu nói vào tai ta: "Sư phó mất vào ngày này năm ngoái."

Ta nói: "Đó là chuyện lúc Ung Chính tháng một năm đầu,ứơc chừng cách

thánh tổ gia băng hà mới hơn một tháng. Ta nghe Ngọc Đàn nói, am đạt
được xuất cung dưỡng lão, chẳng lẽ đã phát sinh chuyện gì sau khi xuất
cung?"

Nước mắt Vương Hỉ lại rơi, ghìm giọng khẽ nói: "Tất cả mọi người cho

là sư phó đã xuất cung dưỡng lão, thực tế sư phó đã sớm uống thuốc độc tự
vận, xác chết đã đem đi hoả thiêu rồi." Thoáng chốc ở trong đầu như nghe
thấy một tiếng nổ lớn, trống rỗng, chỉ có con tim đang đập mạnh, sau một
lúc lâu,mới run run hỏi: "Tại sao?" Vương Hỉ cúi đầu rơi lệ, không nói
tiếp..

Cơ thể chậm rãi trượt xuống đất, nước mắt như những hạt châu không

ngừng lăn xuống, trong lòng lạnh băng. Tại sao? Còn có thể là tại sao đây?
Lý Đức Toàn đi theo Khang Hi bên người đã mấy chục năm, trên đời này
còn có ai biết được tâm tư Khang Hi rõ hơn ông ta. Cuộc nói chuyện lúc
trước khi Khang Hi rời đi và Tứ A Ca ngày đó, ông ta cũng có mặt. Ông ta
biết được quá nhiều, hơn nữa lại đều là chuyện không nên biết. Chỉ cần bất
cứ một câu nói của ông ta cũng có thể làm dẫn đến sóng to gió lớn Dận
Chân làm sao có khả năng cho phép ông ta sống đây? Là ta đã quá ngây
thơ, đã quên mất lòng dạ đế vương.

Khóc hồi lâu, lau khô nước mắt, chậm rãi đứng lên, từ từ đi tới cửa trước,

kéo cửa mở ra, chợt nhớ ra mục đích tới đây, xoay người đóng cửa lại, hỏi:
"Trương Thiên Anh cũng đã chết sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.