BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 916

Vương Hỉ sắc mặt thoáng trở nên trắng bệch, sau một lúc lâu mới lẩm

bẩm nói: "Lúc xuất cung còn chưa chết, hiện tại không rõ ràng lắm, có lẽ so
với chết cũng không khác là bao."

Tay vịn lên cửa hỏi: "Như vậy là có ý gì?"

Vương Hỉ run run nói: "Ta nghe nói, hắn bị cắt đầu lưỡi, băm nát hai tay

, đuổi ra khỏi cung."

Ta nắm chặt lấy cửa, tựa người vào khung cửa khom người nôn mửa,

Vương Hỉ vội vàng chạy tới bên người thay ta đấm lưng. Dạ dày đau thắt
đem toàn bộ cơm trưa ói ra ngoài, dạ dày với miệng chỉ còn là nước chua.

Vương Hỉ nhìn thấy ta không ói nữa, liền rót trà lại đây cho ta súc miệng,

nói: "Tỷ tỷ trở về gọi thái y xem qua đi nhé!"

Ta xua tay, uống ngụm trà nóng ngăn chặn vị chua, nói "Lúc trước cảm

thấy trong lòng khó chịu, giờ nôn hết ra là tốt rồi." Nói xong đưa cốc trà
đưa trả cho vương hỉ định quay về.

Vương Hỉ nói: "Để ta đưa tỷ tỷ trở về." Ta nói: "Không cần, chúng ta sau

này cũng nên cách xa tránh bị nghi ngờ. Ta thì không sao nhưng cũng
không thể dẫn đến phiền phức cho ngươi được." Nói xong, lảo đảo bước đi
về.

Cửa phòng nhẹ nhàng bị đẩy, cứ không gõ cửa liền vào phòng ta như vậy

trừ Dận Chân ra không còn ai khác. Trong lòng trăm nghìn cảm xúc, nhưng
cũng không thể hiện ra mặt chỉ có thể nhắm mắt nằm bất động. Dận Chân
đi tới bên giường cúi người nói: "Sao sớm như vậy liền đi nằm rồi? Bữa tối
ăn cũng không nhiều lắm, không thoải mái sao?" Vừa nói vừa định đốt đèn,
ta vội nói: "Không cần đốt đèn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.