BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 923

nói:" Thái y vừa mới xem mạch, đã được một tháng rồi." Nói xong khẽ hôn
lên mặt ta, dịu dàng nói:" Chúng ta đã có con rồi."

Ta không có một chút vui mừng, trong lòng vừa yêu vừa hận hắn, nhìn

hắn một hồi không động đậy, hắn che mắt ta lại, nói:" Nhược Hi, đừng nhìn
ta như thế, Nàng không vui sao? Chúng ta đã hy vọng từ rất lâu mà." Bi
thương khó nhịn nổi, cúi người gào khóc." Dận Chân, ta hận chàng! Ta hận
chàng! Ta hận chàng!" Hắn cứng người, vỗ nhẹ lưng ta," Ta biết! Nhược
Hi, ta làm như vậy cũng đều có nguyên nhân. Trước mắt nàng cứ bồi bổ
thân thể cho khoẻ lại đã, sau đó ta sẽ giải thích cho nàng biết." Ta khóc
nói:" Đó là muội muội của ta đó ! Là muội muội của ta đó!"

Dận Chân che miệng ta lại, nói:" Nhược Hi, nàng coi cô ta là muội muội,

nhưng cô ta chưa từng coi nàng là tỷ tỷ. Không phải là ta đã không cho cô
ta cơ hội." Ta cố hết sức giãy tay hắn ra, trong lúc giãy dụa, trước mắt như
chuyển thành màu đen. toàn thân phút chốc trở nên mềm yếu. Hắn vội vàng
đỡ lấy ta, ta vừa thở hổn hển, vừa cố gượng đẩy hắn ra.

Hắn nói:" Nàng không muốn thấy ta, ta đi. Nhưng nàng dù sao cũng phải

nhớ chú ý đến con của chúng ta." Nói rồi kêu Mai Hương Cúc Vận tiến vào
hầu hạ. Bản thân thì đứng đó nhìn chằm chằm ta, ta nhắm mắt yên lặng,
hắn xoay người chậm rãi rời đi.

Trong lúc choáng váng nặng nề dường như đã mơ rất nhiều, nói mơ

không ngừng, lung tung lẫn lộn, nhiều năm như vậy, lại giống như chớp
mắt, nhưng lại đau khổ dằng dặc

Một ngày xuân, Ngọc Đàn ngồi trên giường thay ta thêu khăn, ta thì ngồi

bên đọc sách, ngẫu nhiên có tiếng cười giòn tan, ngân nga ở trong phòng,
hoà tan trong cô đơn lạnh lẽo khó khăn của Tử Cấm Thành.

Mỗi một lần ta bị bệnh đều là ngươi chăm sóc, khăn đắp được liên tục

thay, thuốc bưng đến bên giường. Lần ấy muôn phần nguy hiểm , khi mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.