BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 99

chỉ biết đến một lúc, khi Thập tam lay cô tỉnh, trời vẫn tối đen, cô lơ mơ
nhìn, nhận ra mình đang nằm sấp người trên đùi gã.

Thập tam a ca dập tắt đống lửa, xốc Nhược Hi lên lưng ngựa rồi lại

phóng điên cuồng. Nhược Hi vẫn cố rúc sâu vào lòng gã, và cũng vẫn lạnh
đến tê người. Tới Bát Bối lặc phủ, trời đã hưng hửng sáng. Thập tam a ca
thả Nhược Hi xuống cổng, hẹn lần sau lại đến rủ cô uống rượu, rồi thúc
ngựa đi luôn.

Nhược Hi vừa váng vất, vừa run rẩy, dùng đầu nện vào cánh cửa. Vì sao

không dùng tay? Bởi cánh tay đã đông cứng, không cử động được nữa rồi.
Cổng mở ra ngay, Nhược Hi mất đà ngã chúi vào trong, một tên hầu nhỏ
vội đỡ cô dậy, vừa sờ vào người cô đã thảng thốt kêu lên:

- Úi trời! Sao lại lạnh đến mức này!

Sau đó, Nhược Hi được khênh về nhà Nhược Lan, rồi Nhược Lan xông

vào, rồi có người tắm rửa cho Nhược Hi, xong đưa cô vào giường đắp chăn.
Trong suốt khoảng thời gian ấy, Nhược Lan căn vặn rất nhiều, nhưng thấy
Nhược Hi cứ lử đà lử đử, nàng đành thôi. Cuối cùng Nhược Hi mê mệt
thiếp đi.

Khi a hoàn đánh thức cô dậy thì đã là giờ ăn chiều. Ngoài cái đầu vẫn hơi

nằng nặng, mọi chỗ khác đều ổn cả. Nghĩ đến mình xưa nay say rượu rất
lành, chưa bao giờ khóc lóc làm ồn, chỉ ngoẹo đầu ngủ yên mà thôi, cô bất
giác tự khen may mắn.

Nhược Hi ăn vận chỉnh tề rồi sang phòng ăn, mới biết Bát a ca cũng ở

đó. Vì vừa tỉnh rượu, phản ứng vẫn còn hơi chậm chạp, lại thêm từ chiều
qua đến giờ chưa được miếng gì vào bụng nên Nhược Hi chỉ chào hỏi qua
loa rồi cắm cúi ăn.

Ăn được một lúc, trí óc tỉnh táo trở lại, cô bắt đầu ngẫm nghĩ xem nên

giải thích thế nào về chuyến đi hồi đêm. Đang cân nhắc, chợt nghe Nhược

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.