BỌ CẠP RỪNG SÂU - Trang 188

Có lẽ, đây mới là bắt đầu.

Bước vào lều rồi, Trương Ngưng nhìn quanh bốn bề, cô ta từ đầu đến chân
thật sự đã biến thành “người rừng” rồi. Khi nhìn thấy miếng thịt khỉ đặt trên
mặt đất, Trương Ngưng chạy lại vồ lấy, mồm vừa nhai ngấu nghiến vừa
phát ra một thứ âm thanh đáng sợ khó bề tưởng tượng nổi.

Ngồi bên cạnh Trương Ngưng là Chu Vũ, mắt trợn tròn, đờ đẫn, không dám
nhúc nhích cựa quậy, trán vã mồ hôi.

Lát sau, một nửa con khỉ đã bị Trương Ngưng ăn hết veo. Tôi bỗng liên
tưởng đến hình ảnh cô ta trở về lần thứ nhất uống nước như điên, tôi bất
giác rùng mình.

Tiếp đó, Trương Ngưng lại cầm một cánh tay con khỉ to, há mồm cắn luôn.

Họ chưa nướng con khỉ to, xác nó vẫn đầy lông lá.

Nhưng Trương Ngưng không hề bận tâm, vẫn nghiến răng rứt ra một miếng
thịt dính máu đỏ lòm...

La Thiên nhìn, không chịu nổi nữa, anh chạy đến giật lại con khỉ trong tay
Trương Ngưng. Cô ta lập tức nổi cơn điên, ra sức giằng co với La Thiên.
Anh tạt cho cô ta một cái thật mạnh, cô ta ngã lăn xuống đất, rồi anh giận
dữ quát: “Không được ăn! Thịt vẫn còn sống! Cô tỉnh lại đi? Không được
ăn nữa, cô đã ăn nửa con khỉ rồi, nếu ăn nữa thì cô bội thực mà chết!”

Trương Ngưng từ từ nhổm dậy, rồi lại xông vào cướp thịt khỉ.

Rồi lại bị La Thiên đẩy ngã, cô ta tiếp tục đứng lên xông vào chứ không bỏ
cuộc. Cứ thế vài lần. La Thiên đành ghì chặt cô ta xuống đất rồi quát to:
“Không được ăn nữa! Cô sẽ chết đấy, hiểu không?”

Nhưng Trương Ngưng như một con dã thú lên cơn điên dại, dù La Thiên
nói gì cô ta cũng không nghe, cuối cùng, La Thiên bí quá, anh bảo Chu Vũ
cầm một sợi dây mây đến trói chặt cô ta lại. Điều không ngờ là Trương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.