BỒ CÂU CHUNG MÁI VÒM - Trang 107

chân. Từ trên xe, tôi thấy Jean ngẩng cao đầu bước, một tay nới bớt chiếc
cravate, tay kia cầm cặp vung vẫy. Hôm nay thi nên hắn mặc đồ complet.
Dáng hắn cao gầy nên bộ đồ lớn có vẻ rộng. Nắng xiên, bóng Jean in rung
rẩy trên những vệ cỏ dày.

Sau hôm thi đó, tuy nói "cứng" với Jean, tôi vẫn bị stress kinh khủng.

Chỉ mong được về Việt Nam ngay lập tức. Nghĩ đến "đại sự" chưa thành,
tôi lao đầu vào làm luận văn. Ngày cuối cùng tôi đến phòng thư ký làm các
thủ tục để kết thúc khóa học, tình cờ lại gặp Jean. Tôi cười chào hắn trước
nhưng hắn khinh khỉnh quay mặt đi. Nghe hắn khoe với bạn bè mùa thu
năm nay sang Mỹ du học. Hắn nói lời tạm biệt với vài người quen. Cũng
như Jean, tôi biết đã đến lúc mình chia tay với giảng đường nơi xứ người
với bao kỷ niệm cay đắng ngọt bùi. Chính phủ nước này đã cho tôi học
bổng, chu đáo trong suốt một năm trường. Những sinh viên như Jean, thật
lòng cũng cảm ơn họ. Họ cho tôi lòng tự ti dân tộc để không bị hoang
tưởng mình con Rồng cháu Tiên, quê hương rừng vàng biển bạc. Tôi đi
thăm hết trường Đại học tọa lạc trên nguyên ngọn đồi xanh rộng lớn, từ
khoa này sang khoa kia phải dùng xe bus. Đứng ở một nơi cao nhất, tôi
thấy dòng suối nhỏ chảy vắt qua lấp lánh và toàn cảnh ngôi trường nằm lẫn
trong màu xanh của rừng. Dẫu cố nấn ná, cũng đến lúc tôi phải lên xe bus
về trung tâm thành phố. Tôi trìu mến nhìn lần cuối cảnh vật trên đồi đang
vào thu. Cây cối dần chuyển màu, sắc đỏ ngã vàng đang lấn sang những
chiếc lá xanh run rẩy. Thời tiết đã nhuốm lạnh, tôi kéo cao cổ áo, khép chặt
tà manteau. Bus nhẹ trườn xuống đồi, qua một khúc ngoặt mất dấu ngôi
trường thân quen. Sương mù lãng đãng giăng...

o O o Cách đây một tháng tôi sang Trung Quốc theo lời mời của một cô

bạn người Thượng Hải tên Mai Ninh. Tình cờ trong một quán bar gần tháp
truyền hình Đông Phương Minh Châu tôi gặp lại Jean khi theo Mai Ninh
đến uống nước với đồng nghiệp. Jean vẫn đeo kính cận, thông minh vẫn
"phát tiết ra ngoài" nhưng mắt hắn trông dịu hơn. Mai Ninh giới thiệu với
tôi sếp Anthony, người Mỹ. Jean xem ra không nhớ tôi là ai, hắn nhíu mày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.