BỒ CÂU CHUNG MÁI VÒM - Trang 128

dăm cây bút, xấp giấy viết thư, chai dầu gội đầu. Dần dần tôi không còn xa
cách với anh Phi dù chẳng có chuyện gì để trao đổi với anh. Anh có vẻ
thích hợp với những đứa con trai hơn tuy bọn chúng đôi khi cũng ngán
những câu chuyện dòng dài phần lớn là do anh độc thoại. Anh đã ba mươi
sáu, sang đây định cư hơn hai mươi năm nhưng siêng về Việt Nam nên
chuyện tầm phào "xe cán chó, chó đốp xe" gì cũng có vẻ rành, thậm chí còn
hơn bọn sinh viên vốn chỉ là những con mọt sách. Giờ chúng tôi hiểu vì lý
do gì anh Phi thích đến khu học xá. Anh có một nhu cầu mãnh liệt: được kể
về mình. Đời sống ở đây ai cũng bận tối tăm mặt mũi, tìm đâu ra người cho
anh dông dài, vì thế bọn sinh viên từ trong nước ra là đối tượng tốt nhất.
Chúng tôi ngoài giờ học không còn biết giao du với ai, bạn bè không, gia
đình không, đường đi nước bước cũng không rành nốt. Thường anh Phi ghé
vào phòng một đứa ở đầu hành lang, khi thấy chủ nhà lấy tập vở ra chuẩn
bị học thì anh tự động rút qua phòng kế tiếp. Cứ thế, hết buổi tối thì anh
cũng lượn trọn một vòng hết khu học xá cao ba tầng. Đối với lũ Việt Nam
ngại tiêu tiền, chịu khó ngồi nghe anh Phi múa mép chẳng khác nào được
xem xi-nê miễn phí. Tuy hình ảnh không sống động nhưng dù sao cũng đáp
ứng thú tiêu khiển ngoài giờ học. Đề tài được anh hào hứng đem ra ba hoa
thường là những mối tình không sao đếm xuể của mình.

Mùa Giáng Sinh, khu học xá vắng lặng, bọn sinh viên nước khác đã

quay về chung vui cùng gia đình. Chỉ còn lại lũ Việt Nam bơ vơ, buồn
thảm. Thời điểm cuối năm chẳng ai học được, thầy cô, bạn bè đã đi xa, thư
viện, phòng Internet đều đóng cửa. Ngoài phố người ta dựng những căn nhà
gỗ be bé phủ dây kim tuyến lóng lánh và cành thông xanh mượt làm quầy
bán hàng Noel. Những đứa trẻ hiếu động luôn lách khắp nơi mua nến sáp
ong; đuổi nhau đến trước căn nhà bốc khói nướng xúc xích khịt khịt mũi rồi
chạy tiếp vào căn nhà gỗ trang hoàng bằng kẹo đủ màu đứng liếm mép.
Anh Phi dẫn chúng tôi cùng hòa vào dòng người rồng rắn đi hội chợ. Trời
rét, những hạt tuyết mịn màng lất phất bay. Anh bảo mọi người đến căn nhà
có hai thùng gỗ lớn đựng rượu bày trước cửa. Những chiếc cốc chứa chất
lỏng màu hổ phách được bưng ra bỏng tay. Đợi chúng tôi đỏ phừng vì rượu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.