BỒ CÂU CHUNG MÁI VÒM - Trang 154

Hôm sau Lan dự hội nghị suốt ngày, tối lại ăn chung với đồng nghiệp.

Khi cô mệt mỏi về phòng lúc chín giờ tối, điện thoại có tin nhắn: "Chào
Lan, Arthur đây. Tôi muốn dẫn cô đi Safari night. Đây là một sở thú mở
cửa đến nửa khuya, có các loài thú sống về đêm rất thú vị. Nếu đồng ý, gọi
điện thoại đi động cho tôi ngay nhé!". Dù đang muốn leo lên giường ngả
lưng ngay sau một ngày bận rộn, lời đề nghị của Arthur như liều thuốc
khỏe làm Lan phấn chấn ngay. Cô nhanh chóng bấm điện thoại cho anh.

Khi xe Arthur chạy ra xa lộ vắng người, Lan hơi chột dạ. Dù sao anh ta

cũng chỉ là người bạn "qua đường". Lan không biết tuổi anh nhưng cô đoán
khoảng từ ba mươi tư đến ba mươi bảy. Danh thiếp ghi anh là "Marketing
manager" trong một công ty đa quốc gia. Dù vui vẻ, nhiệt tình, điều gì đảm
bảo anh không có ý xấu? Nhưng khi nhìn Arthur lăng xăng mua vé ở quầy
rồi hướng dẫn Lan đi vào sở thú, cô chặc lưỡi tự nhủ "Đừng làm cuộc sống
buồn tẻ bằng sự nghi kỵ xấu xa".

Hai người lên chiếc xe vắng lặng của sở thú, trời đột ngột đổ mưa. Xe

chạy giữa khung cảnh rừng nhân tạo, có những đoàn thú thả thiên nhiên ở
hai bên. Mưa tạt vào người Lan khiến cô phải ngồi nép vào Arthur cao lớn.

- Mùa mưa qua lâu rồi - Arthur cười - Kỳ thật!

- Thôi kệ - Lan làm bộ thích thú - Anh không thấy như vậy mới lãng

mạn sao?

- Đúng rồi! Mình hãy tưởng tượng đang ở trong rừng thật. Có mưa, có

thú, và đêm nay trăng sáng quá!

Arthur chỉ tay vào những chiếc đèn cao áp làm Lan cười khúc khích. Cô

chọc quê "Ở Singapore cái gì cũng nhân tạo! Mà sao thú không nhảy vào
xe vồ khách nhỉ?"

- Dễ thôi, chắc có điện bao quanh rồi. Nhưng mà biết đâu được... -

Arthur nhỏ giọng rì rầm -... tôi e có lúc cũng xảy ra chuyện, thú dữ tìm cách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.