BỒ CÂU CHUNG MÁI VÒM - Trang 155

nhảy ra vồ những cô khách nước ngoài xinh đẹp như Lan!

- Tôi có anh bảo vệ mà! Lo gì!

- Cám ơn cô đã tin tưởng! - Arthur thốt lên vui mừng.

Những con thú tuy có vẻ sống động, đi lại, ăn uống dưới ánh trăng nhân

tạo nhưng chúng không gây ra một âm thanh nào. Bầy sói chẳng tru, hổ lớn
chẳng gầm gừ.

- Thú hiền quá - Lan đề nghị - Chúng ta đi bộ đi!

- Đồng ý!

Thế là hai người xuống đi bộ. Mưa vẫn rơi nên Arthur giương cao dù.

Đoạn đường băng qua những chiếc cầu treo tuy nhân tạo vẫn gập ghềnh.
Lan đang mang giày cao gót nên phải bám tay Arthur đi liêu xiêu. Cô muốn
hỏi anh có vợ chưa nhưng ngại không khí vui vẻ mất đi. Thôi thì cứ để lửng
lơ như thế. Một chiếc xe trờ tới dừng ngay trước mặt hai người, những
người khách trên xe bảo "Lên đi!". Arthur giải thích muốn đi bộ. Mọi người
cười ồ "Lãng mạn quá! Nhưng những con hổ đang đói lắm đó!". Xe chạy,
Lan nghe những tiếng xì xầm "Một cặp đẹp đôi".

Ra khỏi sở thú Arthur còn chở Lan đi ăn khuya. Không nén được tò mò

nhưng cũng chẳng muốn làm rõ chuyện, Lan vờ hỏi bâng quơ:

- Giờ này không có ai chờ anh ở nhà sao?

- Không! Tôi đang tự do!

Câu trả lời lấp lửng của Arthur làm Lan thêm thắc mắc. Nhưng rồi cô

nhủ "Mặc kệ, mình cũng chỉ ‘vui vẻ’ với anh ta vài ngày ít ỏi ở đây!"

Sáng hôm sau các cô gái Hồng Kông lại trêu chọc Lan vì vẻ mặt ngái

ngủ của cô. Họ nói cô đi chơi với boyfriend đến khuya mới về. Lan nhún

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.