BỒ CÂU CHUNG MÁI VÒM - Trang 157

Phản ứng của Lan làm Arthur ngỡ ngàng. Cô run rẩy, thì thầm tiết lộ

"Em có chồng rồi!". Lan không nhìn Arhtur nhưng đoán ra anh thất vọng
đến mức nào. Những ngày qua cô luôn tự hỏi anh có ai chưa mà cố tình
quên rằng mình đã là người chẳng còn tự do. Đoạn đường còn lại ra sân
bay rơi vào im lặng. Đến lúc dừng xe, Arthur chợt cười khan "Tôi nhớ ra
rồi, em có năm đứa con, chúng rất thích ăn chocolat!".

Arthur giúp Lan lấy hành lý rồi đưa cô vào làm thủ tục check-in. Lúc

chia tay, Lan sụt sịt nói "Em mới lập gia đình được sáu tháng qua, với một
Việt kiều Mỹ. Chúng em không ở bên nhau thường xuyên, cho nên... Em
chẳng có đứa con nào cả... Chỉ có em mới là người thích ăn chocolat".
Arthur nhìn cô, cười độ lượng. Trông anh như già đi thêm nhiều tuổi. Anh
nắm vai cô, giọng chân thành "Tôi thích em có năm đứa con hơn! Thỉnh
thoảng tôi sẽ gởi chocolat cho chúng!"

Lan lê bước vào phòng chờ, cô rút ra một bài học "Từ nay phải ráng tập

đeo nhẫn cưới" rồi bật khóc ngon lành như thể chính cô bị ai đó "lừa" một
vố đau. Đóa hoa lan bằng ngọc bích biểu tượng của Singapore Arthur tặng
tối qua run run trên ngực áo cô gái trẻ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.