BỒ CÂU CHUNG MÁI VÒM - Trang 61

- Ơn Chúa!

Anh vẫn cố tình đùa. Phố cười, lòng thanh thản: "Phố tôn trọng con

đường mỗi người đã chọn. Đó thực sự là lý tưởng sống. Còn như Phố,
chinh phục con đường học vấn, lấy hết bằng này đến bằng kia. Để rồi, đôi
lúc giật mình tự hỏi - ‘Vì lẽ gì? ’." Lễ nhìn cô chăm chú: "Đó cũng là lý
tưởng! Có kiến thức để giúp bản thân và người khác sống tốt hơn!". Phố
gục gặc đầu, anh lúc nào cũng hiểu cô hơn chính bản thân mình. Lễ đặt tay
lên vai cô, chậm rãi: "Cảm ơn Phố giờ đã hiểu cho Lễ. Cũng có thể chưa
thật hiểu, vì Phố không có đạo, không được sinh ra trong môi trường tràn
ngập đức tin, nhưng dù sao Phố cũng thông cảm cho Lễ - anh dừng lại, nhìn
cô ấm áp - Thật lòng, Lễ luôn ray rứt vì đã làm Phố hụt hẫng. Dù chọn con
đường hiến dâng cho mọi người, Lễ cũng có nhu cầu tình cảm riêng cho cá
nhân mình...".

Anh Vũ thắc mắc vì sao Phố nhất định đòi gặp. Cô nói trong điện thoại:

"Em cần có người nghe em xưng tội. Không tìm anh còn biết tìm ai?". Cô
chờ anh trước cửa nhà thờ, lần đầu tiên anh thấy cô mặc váy, khăn choàng
màu hồng và mang giày cao.

- Nhìn gì dữ vậy? Trời xuân ấm lên rồi - Phố tươi tắn - Anh cũng nên

mặc veste nhẹ thôi...

- Có chuyện gì? - Anh Vũ làm bộ cáu - Anh bận lắm đó! Cho em mười

phút.

- Em muốn xưng tội! - Phố ngồi xuống bậc thềm - Trong cuộc đời linh

mục của anh, đã có ai xưng tội "Thưa cha, con yêu người!" chưa?

- Không đến mức sỗ sàng như vậy! - Anh nhìn Phố lạ lẫm, trả lời.

- Vậy anh từng rung động với ai chưa? Thời trẻ, trước khi vào trường

dòng, anh cũng biết yêu thương mà...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.