BỒ CÂU CHUNG MÁI VÒM - Trang 83

Sau lần trò chuyện thân mật hôm đó, Nhi tiếp tục đến nông trại hái táo

với Jerome. Anh cũng chỉ làm việc hết mùa hè này là đủ dành dụm số tiền
vào đại học. Nhi thấy mình thật bé nhỏ so với anh. Đi du học cô có gia đình
hậu thuẫn, sang bên đây không được cô dượng Út niềm nở thì trách móc
giận hờn. Jerome cho Nhi thấy muốn trưởng thành phải tự phấn đấu. Không
ai có thể cho ta những kinh nghiệm sống bằng chính bản thân mình. Càng
thân thiết với Jerome, Nhi càng thấy vui sống. Cô không còn viết email với
nội dung than thở, hờn trách gia đình bắt mình đi du học. Bà nội mừng rỡ
không còn cảm thấy có lỗi với cháu vì bắt nó "bươn chải nơi xứ người"
Nhưng bà dường như hơi lo "Dạo này nó nhắc đến thằng bạn nào đó người
Pháp hơi nhiều!"

Kỷ niệm một năm ngày Nhi bất ngờ gặp được Thiên thần lái xe bus,

Jerome chở cô ra biển. Hai đứa dựng lều, nấu nướng kiểu picnic thật vui.

- Trông em hoàn toàn thay đổi so với lần đầu tiên - Jerome cười dịu

dàng nhận xét - Em không còn là con mèo mắc mưa nữa.

- Em đã trưởng thành rất nhiều - Nhi gật đầu công nhận - Em bắt chước

anh...

- Ừ - Jerome nháy mắt - Quan niệm sống của anh là "Yêu đời, yêu

người và... yêu Nhi!"

Đó là lần đầu tiên anh chính thức tỏ lòng mình với Nhi. Cô tặng lại anh

một món quà: Chiếc hộp sứ chứa viên kim cương xanh.

- Giờ thì em có thể ăn nó - Jerome nhìn Nhi mỉm cười - Đã có người

mua cho em những viên kẹo the khác khi những cơn ho đến quấy rầy.

o O o Nhi về Việt Nam thăm nhà sau ba năm du học. Jerome hồi hộp ra

mắt mọi người. Anh nghe Nhi nói bà nội rất khó. Thế mà sau vài tuần sống
cùng mái nhà ba thế hệ của Nhi, lúc lên máy bay về lại Pháp, bà nội cứ nắm
lấy tay Jerome nhắc đi nhắc lại "Thằng Rôm, nhớ thương yêu con Nhi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.